Gia đình Tiêu Tiểu Phượng tiễn thông gia từ nhà  tận đường lớn, cha  hai bên  phía  cùng  chuyện trò còn Tiêu Tiểu Phượng và Trương Tuấn  theo lưng họ.
Trương Tuấn cơ thể cao to, chỉ cần  nhấc tay một chút là  thể che hết ánh nắng chiếu xuống mặt Tiêu Tiểu Phượng. Nhìn   quan tâm đến , Tiêu Tiểu Phượng đỏ mặt : “Vì   đối xử với em  như .”
Trương Tuấn chân thành   : “Em sắp là vợ của , vợ    thương thì  thương ai đây?”
Tiêu Tiểu Phượng nhíu mày, ánh mắt trở nên linh động nâng cằm tự đắc : “Trương Tuấn, em cảnh cáo    chúng  kết hôn     bắt nạt em,  đối xử với em thật . Giống như cha  em  yêu thương nuông chiều em,    ?”
“Tiểu Phượng  nhất định đối xử với em thật .” Trương Tuấn nắm tay Tiêu Tiểu Phượng kéo cô   lòng . Anh  ôm cô , tấm chân tình của  khiến cô  rung động, trái tim dường như đập nhanh hơn.
“Đó   là chồng sắp cưới của Tiểu Phượng ? Nghe  cha   là hiệu trưởng trường tiểu học, cả gia đình đều là   học,   sẽ  đối xử tệ với nó.”
“Xem xem hai  họ tình cảm   kìa,   ôm Tiểu Phượng, ánh mắt  thôi là  yêu thương nó. Từ giờ xưởng trưởng Tiêu và chủ nhiện Vương  thể yên tâm .”
“Nhìn họ  xứng đôi  lứa , đúng là trai tài gái sắc mà.”
m thanh   bàn tán Tiêu Tiểu Phượng   rõ ràng, từ khi xuất hiện Chu Tú Tú cô  luôn thấy  lu mờ yếu kém. Lòng tự trọng và sự tự tin chẳng khác nào đồ vật  rơi xuống đất,    chà đạp,   bao nhiêu  cô  cố gắng vượt qua nhưng  nào cũng đều thất bại.
Hai ngày  cô     một tin tức là Trương Liên Hoa đến đồn cảnh sát tìm Bùi Hi Bình và Chu Tú Tú, vợ chồng bọn họ   bà   phiền đến  còn  sức, tâm trạng sa sút.
Có thể  từ nay về  bọn họ  đối mặt với những phiền toái vụn vặt, tình cảm phạt nhạt, dần dần hao mòn đến chẳng còn gì. Còn cô   thể một  nữa trở thành tâm điểm    chú ý và hâm mộ.
“Tiểu Phượng,   mong chờ ngày cưới của chúng .” Giọng Trương Tuấn cất lên trầm khàn đầy mạnh mẽ khiến tai cô  đỏ ửng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-239.html.]
Ở trong vòng tay   trái tim cô  như tan chảy, chân như dẫm  mây bồng bềnh lơ lửng,   và tâm tình cô  đều rung động  tình yêu của  .
Tiêu Kiến Tân và Vương Húc Phương đưa cha  Trương Tuấn đến đường lớn phía ngoài khu nhà và dừng  để đợi bọn họ, nào ngờ ngoảnh  thấy đôi trẻ đang ôm  thắm thiết.
Lý Phù Dung sững sờ nụ   môi cũng cứng , ngoại trừ bà thì   đều vô cùng vui vẻ.
“Tiểu Tuấn, về nhà thôi” Lý Phù Dung vẫy tay,  ngại ngùng  với Vương Húc Phương.
“Thật là   khác chê , còn  đám cưới mà   mấy hành động , về nhà  nhất định dạy dỗ cho thằng bé một bài học để tương lai nó chú ý thận trọng hành động của bản .”
Vương Húc Phương cảm thấy như một chậu nước lạnh dội  đầu, ngoài mặt thì Lý Phù Dung  dạy dỗ con trai  nhưng thật  là ám chỉ con gái bà   kiềm chế.
Khi gia đình Trương Tuấn  về, Vương Húc Phương bày  vẻ mặt khó chịu : “ thấy  nên gả Tiểu Phượng qua nhà đó, kiểu  chồng như bà    kết hôn  con gái chúng     thể xử lý .”
DTV
 hiện tại Tiêu Tiểu Phượng    chuyện , trong lòng cô  chỉ nghĩ đến việc mấy hôm nữa là lễ đính hôn của  và Trương Tuấn thì  môi tươi  rạng rỡ, lòng vui mừng  bao.
Tiêu Tiểu Phượng ngượng ngùng nắm cánh tay Vương Húc Phương : “Mẹ, chúng   mua mảnh vải đỏ về may váy , đến lúc đó mặc nhất định vô cùng xinh .”
Nhìn bộ dáng con gái, bà  bĩu môi  oán trách thêm vài câu nhưng nghĩ  cha con Trương Tuấn đều là  dễ tính nên bà  cũng  thể an lòng phần nào. Dù  nhà họ Trương cũng    khi Tiêu Tiểu Phượng và Trương Tuấn kết hôn, hai vợ chồng sẽ xin  ký túc xá của đơn vị ở,  chồng nàng dâu  ở cùng nhà. Người xưa   câu xa thơm gần thôi, chỉ cần Tiêu Tiểu Phượng ít gặp Lý Phù Dung thì cô  cũng sẽ    chồng  khó.
“Được ,    dẫn con  mua vải.” Vương Húc Phương mỉm  xoa mái tóc con gái.
Hai  con  phía , Tiêu Kiến Tân  theo phía  khóe miệng vẫn còn nụ  thì đột nhiên ánh mắt ông  dừng  đằng  bóng cây.