Chu Tú Tú bắt lấy tay của cô ,  về phía Bùi Hi Bình: “Hi Bình…”
Vẻ mặt của Bùi Hi Bình nghiêm trọng, giọng trầm tĩnh : “Trước tiên đưa đến đồn cảnh sát.”
Lời  dứt,   tự chủ mà  về hướng Tăng Tương.
Lúc  Tăng Tương mới rút tay về, hai tay vỗ nhẹ  động tác phủi bụi: “Cũng đúng,  thể để loại    dơ tay của  .”
…
Chỉ một buổi sáng mà cảm xúc của Tiêu Tiểu Phượng rối loạn  yên.
Cô   ở bàn  việc của giáo viên, một tay chống cằm, tâm tình bất giác lơ đãng.
Hầu hết các đồng nghiệp của cô  đều  lên lớp dạy, chỉ  cô  là  duy nhất ở . Tâm trạng của Tiêu Tiểu Phượng rối loạn, bút  nguệch ngoạc  giấy nhưng đầu óc  liên tưởng đến hình bóng một .
Cũng   Bùi Hi Bình và Chu Tú Tú bây giờ như thế nào .
Nghe Vương Húc Phương , sáng sớm hôm nay, bà  chồng đó chắc chắn sẽ đến náo loạn. Cho dù tính cách của Bùi Hi Bình  cứng rắn đến thế nào  nữa thì  cũng  xem trọng chữ hiếu, đến lúc bà  dùng dư luận để tạo áp lực cho  ,   nhất định sẽ cho bà  ở .
Chu Tú Tú    là loại  để cho bản   chịu thiệt thòi, đợi khi bà  dọn , nhất định cố sẽ cùng  chồng cãi   ngừng, trong nhà  xào xáo đến chó gà cũng  yên, Bùi Hi Bình   mà cảm thấy yên vui cho ?
Đến lúc đó, ngay cả mối quan hệ vợ chồng   cũng sẽ  rạn nứt.
Cô   cho Bùi Hi Bình hối hận vì  nhắm mắt  ngơ với cô .
Trong phòng  việc vang lên tiếng sột soạt của đầu bút  nguệch ngoạc  giấy, Tiêu Tiểu Phượng càng nghĩ tâm trạng càng rối loạn, chính  lúc ,  một  xuất hiện ngay bên cạnh cô .
“Tiểu Phượng!” Trương Tuấn vỗ lên vai cô ,  đến  mặt cô  với nụ  rạng rỡ.
Tiêu Tiểu Phượng  dọa một trận, lập tức dùng hai tay che  những tờ giấy  bàn, tức giận : “Anh  gì ?  là dọa c.h.ế.t em !”
Trương Tuấn vui vẻ : “Cho em một bất ngờ, thấy    vui ?”
Tiêu Tiểu Phượng mặt ủ rũ, nóng nảy đẩy   : “Không vui! Không vui! Anh bao nhiêu tuổi  mà vẫn giống như một đứa trẻ  hả, dọa  khác vui lắm ?”
Trong mắt cô  hiện lên vẻ chán ghét khiến Trương Tuấn sững sờ, nụ   môi chợt tắt.
“Tiểu Phượng,   em  chán ghét  ?”
Tiêu Tiểu Phượng  bao giờ thấy   dùng giọng điệu   chuyện với  bao giờ, nhất thời    như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-229.html.]
Mắt sáng của Trương Tuấn trở nên mờ mịt: “Anh  .”
Anh  đến vội vàng,  cũng vội vàng, lúc   lẳng lặng như   cho Tiêu Tiểu Phượng  buồn phiền.
Cô  cảm thấy tinh thần  thể phấn chấn lên nổi, vò đầu vô lực dựa  bàn  việc.
Tuy nhiên, qua một lát , Trương Tuấn   trở .
Trong tay cầm một túi nhựa nhỏ, bên trong  nước ép cam màu vàng óng, đưa đến  mặt cô : “Tiểu Phượng, em đừng giận nữa,  mua nước ép cam cho em, bớt giận nha.”
Vẻ mặt của   chân thành, trong ánh mắt chứa đầy quan tâm, thuận trong đưa nước trai cây cho cô như sợ cô từ chối .
Nhịp tim của Tiêu Tiểu Phượng như chậm nửa nhịp, ngoại từ cha  cô  ,  từng  một ai yêu quý cô  nhiều đến .
“Cảm …. cảm ơn.”
“Không cần cảm ơn, Tiểu Phượng, chúng  đang hẹn hò,   vui khi đối xử  với em. Sau khi kết hôn,  vẫn sẽ đối xử  với em hơn.”
Tiêu Tiểu Phong vẻ mặt ủ rũ, cầm lấy túi nhựa đựng nước ép uống một ngụm.
Rất ngọt.
Khoảnh khắc , cô   vẻ thật sự  thích   .
Từ Lộ Lộ  đến văn phòng của Tiêu Kiến Tân nhưng mà ông  vẫn đóng cửa  gặp.
Bất giác, cô  nhớ  những gì ông    với  hôm .
“Lộ Lộ, mối quan hệ  của chúng   bình thường. Con gái  hiện tại đang hẹn hò,  nhanh sẽ kết hôn, với tư cách là một  cha,    thể lấy   gương nên nội tâm cảm thấy  hổ thẹn.”
“Anh  phân phó cho em một công việc ,   em sẽ là nhân viên chính thức trong phòng  việc, em cũng   chịu cực khổ,  ….   chúng  cũng  cần gặp mặt  nữa.”
Ông   những lời tuyệt tình như , cứ như là cho cô  một chức vụ là  thể đuổi cô  .
Từ Lộ Lộ càng nghĩ càng khó chịu, trong mắt lóe lên giận dữ, nhưng đang nghĩ lên kế hoạch thì  dày của cô   réo lên.
Cảm giác buồn nôn thoát  từ cổ họng, Từ Lộ Lộ dựa  tường, bắt đầu nôn .
Gần đây     ? Từ Lộ Lộ lo lắng nghĩ.
DTV