“ ! Ở cái tuổi ,  đến lúc nên hưởng phúc của con cháu!”
Từng lời    tai Trương Liên Hoa. Ở mặt ngoài bà  còn miễn cưỡng  vui, thực   mắt  tối sầm .
Nghĩ đến việc Chu Tú Tú khiến bà  mất thể diện  nhiều  như , bà  gần như cắn chặt răng .
Ở trong ngôi nhà lớn  trấn và trải qua cuộc sống  ... Hai   cũng tuyệt thật, chẳng thông báo cho bà  một tiếng!
Trương Liên Hoa nghiến răng nghiến lợi,  sức chà xát quần áo bẩn. Một lúc lâu , bà   lạnh : “Ai    ? Hi Bình  gọi điện cho  mấy ,   là sẽ hiếu kính . Sáng mai,    thị trấn.”
“Thím  mấy ngày?”
“Không trở .” Trương Liên Hoa bày  bộ dáng khoe khoang, lời thề son sắt : “Con cái  chăm sóc cho  nó.m,  dưỡng lão ở chỗ bọn họ!”
Chu Tú Tú  xong thủ tục từ chức, lúc cô rời , các đồng chí ở  bếp lưu luyến  rời.
Trước , đầu bếp Ngô  bao giờ để những  trẻ tuổi bọn họ  mắt, lúc nào cũng cậy già lên mặt, quan trọng nhất là bọn họ cũng chẳng học  cái gì.  Chu Tú Tú thì khác, trong  thời gian ,  trẻ tuổi ở  bếp học nấu ăn theo Chu Tú Tú, kể cả khi bọn họ   hỏi, Chu Tú Tú vẫn sẽ  một chút bí quyết nhỏ cho bọn họ. Thoáng cái, bọn họ phát hiện kỹ năng nấu nướng của  tiến bộ  nhiều.
Bây giờ Chu Tú Tú  rời , trong mắt   đều là bùi ngùi và  nỡ. Đoàn  tiễn cô đến cửa nhà máy chế biến thịt, ai cũng giống như sắp .
Bọn họ trọng cảm tình, lẽ nào Chu Tú Tú thì   ?
Lúc  ở thôn Thứu Sơn, mỗi ngày cô đều  mấy chuyện bực bội  phiền đến nỗi hoa mắt chóng mặt. Cho đến khi  nhà máy thịt, cuộc sống mới dần trở nên  hơn. Đối với cô, phòng bếp nhà máy thịt  chỉ là công việc, nó còn là cơ hội để cô bắt đầu . Mà những  trẻ tuổi ở  bếp ,  chỉ là nhân viên của cô, bọn họ còn là bạn bè của cô.
“Về   chịu khó một chút, nếu như đầu bếp mới tới  sắp xếp việc cho   thì   tự tìm việc mà , đừng nhàn rỗi.”
“Bản lĩnh học đến tay đều là của chính , đừng  trẻ con quá. Nếu  trễ nải thời gian thì mới gọi là  hại chứ.”
Chu Tú Tú dặn dò nghiêm khắc, đến lúc xoay  rời , mới  thấy đôi mắt đỏ hoe của Vương Tiểu Mai.
Mấy nam đồng chí cũng vùi đầu  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-222.html.]
Cô  : “Làm  ? Chỉ là  cùng    việc nữa thôi, về  còn  thể gặp .”
Người  đến chỗ cao, nước chảy đến chỗ thấp. Cho dù cô   thành kiến với cả nhà xưởng trưởng Tiêu thì sớm  muộn cũng  rời khỏi nơi .
Chỉ là   con đường phía   suôn sẻ hơn .
DTV
Chu Tú Tú tạm biệt bọn họ,  khỏi nhà máy thịt thì lập tức trở về ký túc xá một chuyến.
Từ khi Bùi Hi Bình chuyển đến, trong nhà mua thêm  ít đồ dùng, căn nhà nhỏ trống rỗng   cũng dần trở nên ấm áp.
Lúc  mới thật sự trở thành nhà của .
Một  cô  xách nổi quá nhiều đồ dùng, cô định thu dọn  một  thứ  chuyển đến căn nhà mà công an sắp xếp .  cô  ngờ rằng   mới  vài bước  thấy  nhà  một chiếc xe con đậu .
Đó là một chiếc xe tải nhỏ, phía  xe để những chiếc chăn  gấp gọn gàng, quần áo của cô và bọn nhỏ cũng   phân loại xong. Người tài xế  thấy cô thì ló đầu  chào: “Cô là vợ của sở trưởng Bùi  ?  đến giúp hai  chuyển nhà.”
Cậu    xong, Bùi Hi Bình xách thêm mấy túi  : “Lão Trình , cái  cứ để ở phía .”
Chu Tú Tú trợn tròn mắt: “Sao  thứ đều  thu dọn hết  ?”
“Chuyển nhà mà,   thể chỉ để cho một   ?” Bùi Hi Bình , đẩy cô lên xe, để cô  xuống: “Sắp xong ,  thể xuất phát ngay đây.”
Hai  họ chuyển  khiến  ít  trong khu nhà ghen tị.
Ai cũng  bọn họ thật là  bản lĩnh, hai  ở nông thôn  nhà máy thịt  việc  đủ khiến   đỏ mắt,  nghĩ tới hai   sống càng ngày càng  hơn. Bây giờ một  lên thành phố  việc,   ở đồn công an thuận buồm xuôi gió.
Các đồng chí cũ ở đồn công an còn  đây giúp bọn họ chuyển nhà, xem  sở trưởng Bùi ăn  quả ngọt ở trong đồn nha.
Đương nhiên, cũng    lời chua ngoa: “Vừa mới  sở trưởng thì  phách lối tới như ,   chừng còn phá hủy nhớ thương của  bao nhiêu .”
    dứt lời thì   chen ngang: “Bà đúng là  ăn  bồ đào thì  bồ đào còn xanh,   sở trưởng Bùi  mới lên nhậm chức  xử lý vài vụ. Lãnh đạo  xem trọng  , chiếc xe tải nhỏ  là do lãnh đạo điều tới!”