“Xem biểu hiện của .” Chu Tú Tú nheo mắt, vươn cổ để chắc chắn Bùi Trung Hà đang cho hai đứa nhỏ ăn kẹo,  đó cô nắm lấy khuỷu tay của Bùi Hi Bình và  nghịch ngợm.
“Trung Hà   lừa đến ngây ngẩn cả ,  hai , em  ngờ     luôn đó.”
Bùi Hi Bình cụp mắt  cô, thấy khóe mắt cô đang , khóe môi  cũng bất giác cong lên.
Cả hai cùng  bước  khỏi nhà và nắm tay   bếp nấu ăn.
Thấy hai  bận rộn, Bùi Trung Hà ngoắc ngón tay, Tiểu Niên và Tiểu Uyển lập tức bước tới.
“Nói cho cô , tình cảm cha  cháu   ?”
Tiểu Uyển nghiêng đầu: “Cô ơi, tình cảm là gì ạ?”
Bùi Trung Hà: “…”
Vậy mà cô   hỏi hai đứa nhỏ những câu hỏi sâu sắc như .
“Cháu .” Đột nhiên, Tiểu Niên rối rắm : “Cha   nắm tay   gầm bàn khi ăn.”
DTV
Mắt Bùi Trung Hà sáng lên: “Tiểu Niên thật thông minh, cô sẽ thưởng cho cháu một viên sô cô la nữa.”
Bùi Trung Hà mở gói sô cô la và nhét  miệng Tiểu Niên, khi cô   đầu , ánh mắt của Tiểu Uyển cũng  mong chờ. Cô  chỉ  thể mở một cái khác, dịu dàng đút cô bé ăn.
 lúc , Chu Tú Tú từ trong phòng bếp  : “Gần giờ ăn cơm , cho bọn nhỏ ăn ít đồ ăn vặt thôi.”
Bùi Trung Hà lập tức giàn trận đón địch, hai cục cưng cũng  thẳng dậy, ba  giống như  bắt quả tang, trong phòng vang lên tiếng   vui vẻ.
Bùi Trung Hà  thể nhịn  .
Nhà của họ  lâu   náo nhiệt như  .
Cô  nghi ngờ quan hệ  hai và chị dâu   đúng là ngốc hết chỗ , với tính tình của  hai, nếu  chân thành với chị dâu thì  gì  việc nhân nhượng như .
...
Sau khi Bùi Trung Hà rời , Bùi Hi Bình thu dọn bát đĩa và  bếp rửa bát.
Chu Tú Tú cũng  theo, vẻ mặt do dự  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-201.html.]
“Muốn hỏi chuyện của thanh niên trí thức Trần ?” Bùi Hi Bình  .
“Anh sớm   hả?” Vừa    ngạc nhiên khi  những gì Bùi Trung Hà , Chu Tú Tú cũng  đoán  .
Đồ ăn Chu Tú Tú nấu  ngon,  đĩa  dư  chút đồ thừa nào, Bùi Hi Bình dội nước  bình tĩnh : “Cô  cho  mang tin cho , hy vọng   thể  gặp cô , nhưng  nghĩ  cần thiết.”
“Về những gì  xảy  trong quá khứ,   tò mò chút nào ?”
Trí nhớ của Bùi Hi Bình đang dần hồi phục, nhưng nó cũng chỉ là một mảnh vụn. Qua những   chuyện thẳng thắn và chân thành giữa hai  mấy ngày nay, Chu Tú Tú  đoán  ý định của , nên cô  để ý đến việc Trần Thục Nhã đòi gặp riêng .
Bây giờ Trần Thục Nhã g.i.ế.c , cô  sẽ  pháp luật trừng trị, Chu Tú Tú chỉ lo nếu bỏ lỡ cơ hội , một  bí mật sẽ tan thành mây khói.
“Anh   .” Bùi Hi Bình cũng  nghĩ ngợi gì quá lâu, chỉ  đầu  dịu dàng .
“Quá khứ  quan trọng, ít nhất cho đến nay,  nghĩ đến nó cũng chẳng thoái mái gì. Tú Tú,  chỉ   về phía , cùng với em, với những đứa nhỏ.”
Những ngày ,  thỉnh thoảng nghĩ về những ký ức lúc nhỏ và vài chi tiết về những ngày đầu  kết hôn. Dù là chuyện gì  chăng nữa thì nó cũng  bao giờ khiến tâm trạng  d.a.o động mà ngược  khiến  dần trở nên bực bội.
Chỉ khi ở bên Chu Tú Tú và những đứa nhỏ, lòng  mới  thể bình yên.
Nhà  lẽ là bến cảng ấm áp nhất,  cần  ký ức   khôi phục  , dù ở  phận nào  nữa thì  vẫn bầu bạn với cô, tóm    thể chắc chắn rằng hai  sẽ  xa .
Đây là tư tưởng  hình thành  khi  mở miệng bày tỏ tình yêu của  với cô.
Chỉ cần  quyết tâm thì sẽ  d.a.o động.
“Vậy em .” Chu Tú Tú : “Em  gặp cô .”
…
Trần Thục Nhã đến cả mơ cũng  từng nghĩ bản   g.i.ế.c .
Lúc  cô  mới  đôi tay và nhớ  cảnh tượng xảy  mấy ngày .
Vào ngày hôm đó, các đồng chí công an từ đồn công an thị trấn đến và  họ  giam giữ Đổng Hòa Bình.
Họ  giải thích  nhiều, nhưng Trần Thục Nhã vẫn  thể hiểu , chỉ  dù Đổng Hòa Bình  đánh đập và mắng mỏ cô , thì  tiền kiếm  ngày đó vẫn khiến   nếm mùi ngọt ngào và   quyết định lên thị trấn một  nữa.
Lần  Đổng Hòa Bình   chợ đen nữa,  tay cầm một chiếc sọt  phủ một lớp vải bẩn, hễ thấy  qua  là   dừng , lén lút mở tấm vải .