Cô  và  tính cách , nhiều  trai trẻ và ngay cả phó xưởng Dương cũng  ấn tượng  về cô.  cô  bao giờ cho  khác cơ hội, cô chủ động g.i.ế.c c.h.ế.t tình cảm mới chớm nở của  khác mà  chút do dự. Người như  tuyệt đối  thể  chuyện mắt  mày  với mấy ông già lưu manh.
Cô cũng  với bọn nhỏ và cô  nguyên tắc khi giáo dục chúng, nhưng cô sẽ  bao giờ cưng chiều chúng vô điều kiện. Còn việc đánh con thì càng khiên cưỡng, dày công tu dưỡng bao năm  bao giờ cho phép cô  như .
“Khi trở  quân đội, các đồng đội của   quan hệ chúng   , tạm bợ chung sống.    tin, nếu thực sự chỉ là tạm bợ sống cùng ,  sẽ   thu hút bởi em khi  mất trí nhớ.” Bùi Hi Bình thả lỏng đôi tay đang siết chặt, năm lấy tay của Chu Tú Tú,  đó thấp giọng hỏi.
“Vừa  thanh niên trí thức   chuyện,  nhớ tới một  chi tiết, nhưng   chắc lắm. Tú Tú,  cho  , em là ai?”
Anh thì thầm, giọng điệu  khó hiểu, nhưng  đáng tin cậy.
Dường như cho dù cô  cái gì,  đều tin tưởng cô vô điều kiện.
Rốt cuộc Chu Tú Tú cũng  còn do dự nữa, gật đầu   mắt ,  từng chữ: “Em tên là Chu Tú Tú, nhưng em   vợ của . Em đến từ bốn mươi năm ,   vì   đột nhiên tiến   thể vợ của . Lời    vẻ kỳ dị đối với cách nghĩ của , bởi lẽ nếu nó  xảy  với em, em cũng sẽ  tin điều đó…”
“Anh tin.” Cảm nhận  cô lùi về , Bùi Hi Bình càng nắm c.h.ặ.t t.a.y cô hơn.
“Cho nên, em    ruột của bọn trẻ, cũng   vợ hợp pháp của .” Chu Tú Tú  khổ: “Em   nên  thế nào để hòa hợp với .”
Lúc đó  mất trí nhớ, cô cũng  mới đến một nơi xa lạ  lâu, hai  vốn  chút do dự  hấp dẫn , dần dần tiến  gần.
 hiện tại,     phận, cô vẫn còn đang mê mang như cũ,    mà .
Điều   thể chứng minh tại  những ngày , đôi mắt của cô luôn bất lực và mong manh đến thế.
“Vậy thì em sẽ rời  ?” Vẻ mặt của Bùi Hi Bình  nghiêm túc,  cố gắng hết sức để tiêu hóa những gì Chu Tú Tú , một lúc lâu  mới khó khăn : “Trở về bốn mươi năm .”
DTV
Chu Tú Tú lắc đầu: “Em  .”
“Ít nhất là   bây giờ.” Bùi Hi Bình đến gần cô, ánh sáng mong manh soi rõ khuôn mặt của bọn họ, và họ thận trọng  .
“Chúng  hãy  đăng ký kết hôn,  đó em là vợ hợp pháp của  và là  của những đứa trẻ.”
“ em…”
“Khiến em  chịu thiệt ,    kế.” Anh  chút  hổ.
Chu Tú Tú sững sờ: “Anh  thể tiếp nhận điều  ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-199.html.]
Cô bối rối đến mức rụt tay : “ đứa bé   ruột,  và cô …”
“Anh , là thanh niên trí thức .” Bùi Hi Bình  chắc nịch: “Anh nhận  cô .”
Chưa kể Trần Thục Nhã hiện  kết hôn và  gia đình riêng, kể cả khi cô    thì Bùi Hi Bình cũng  sống  với cô   khi  trải qua sống c.h.ế.t như .
Chỉ  một cuộc đời duy nhất trong đời,   sống cho , cũng  vì hai đứa con của .
Chu Tú Tú  ngờ Bùi Hi Bình  hề  sợ hãi  lời lẽ hùng biện của , ngược    bình tĩnh chấp nhận nó.
Điều khiến cô ngạc nhiên hơn nữa là ngay cả khi Trần Thục Nhã   ,  cũng  thể nhận   .
Nhìn thấy vẻ rối rắm trong mắt cô, Bùi Hi Bình nhẹ thở dài: “Chúng   yêu   khi  mất trí nhớ, bây giờ cớ gì  lùi bước? Tú Tú, em   đổi,  cũng , chúng   thể ở bên .”
Sau đó  đợi cô đáp ,  ôm chặt eo cô, một nụ hôn nhẹ nhàng đáp xuống môi cô.
Hai mắt Chu Tú Tú mở to,  khi cảm nhận   thở nóng bỏng của , cô  từ từ nhắm .
Cô nhắm mắt cảm nhận  tình cảm và quyết tâm sâu sắc của , tim đập  ngừng.
 ,   gì  đổi cả.
Cuộc hôn nhân  vốn là của cô, cô yên tâm hưởng thụ.
…
Cuối cùng Chu Tú Tú cũng tháo gỡ khúc mắc của , an tâm cùng với Bùi Hi Bình sống chung với .
Cô cầm theo sổ hộ khẩu   giấy đăng ký kết hôn với , từ lúc  họ  là một gia đình thực thụ.
Trao cho bản  một danh phận.
 điều  ngờ tới chính là, Bùi Trung Hà đến thăm và mang theo một tin tức khiến Chu Tú Tú  khỏi sửng sốt.
Trần Thục Nhã  cảnh sát bắt, cô   g.i.ế.c !