"Hiện tại chuyện  tiên con vẫn nên  việc yên  ở trường học, chúng  tìm thời cơ chuyển con lên  chính thức, đến lúc đó  giới thiệu cho con một  trong sạch. Tiểu Phượng nhà chúng   như , tìm  đàn ông   thể  bằng với tên nhà quê   ?"
Nghe   , Tiêu Tiểu Phượng  khỏi nhớ đến bộ dáng  tuấn lạnh lùng của Bùi Hi Bình.
Trong lòng cô   chút đau đớn nhưng  mau  lên tinh thần: " , con  tìm bạn trai thật , cùng   sống một cuộc sống . Giống như  và cha ,   trong xưởng  ai là  hâm mộ tình cảm của cha  đó ?"
Vương Húc Phương khẽ  một tiếng, giọng kiêu ngạo: "Chẳng thế ? Ánh mắt   ."
Hai  con    , cuối cùng cũng  tới cửa bách hóa.
Mà hai    nghĩ tới chính   tới   thể gặp  Chu Tú Tú mang theo hai đứa nhỏ  đến mua quần áo ở đây .
Ngày đó hệ thống phát ba phiếu mua sắm ở bách hoá còn  sử dụng, Chu Tú Tú thấy ở nhà nhàn rỗi nên mới đưa bọn nhỏ  dạo.
Ba tờ phiếu mua sắm, cô  công bằng mỗi  một phiếu  bỏ rơi ai.
Lúc  bách hoá vẫn   nhiều quần áo thời thượng như đời  nhưng chỉ cần giá đắt thì vẫn đáng chú ý. Phiếu mua sắm  hạn chế nên Chu Tú Tú mua cho tụi nhỏ bộ quần áo đều  đáng yêu, mặc  thật sự   tồi.
Tiểu Uyển là một cô gái nhỏ so với  trai xinh xắn hơn một chút, lúc  cô bé đang mặc   chiếc váy màu vàng nhạt lộ nụ  ngọt ngào trong gương: "Mẹ ơi   ạ?"
Chu Tú Tú   vẻ đáng yêu của cô bé gục ngã,  gật đầu: "Thật sự  mắt."
Hai đứa nhỏ mặc quần áo ,  giống như  thể trực tiếp   lễ đường  tiểu hoa đồng .
"Lấy hai bộ ."
Chu Tú Tú  bảo  bán gói  nhưng  nghĩ tới Tiểu Uyển  đè chặt lấy cái váy, khuôn mặt nhỏ tràn ngập nghiêm túc: "Tiểu Uyển  mặc về nhà."
Như  cũng  ảnh hưởng gì cả, Chu Tú Tú gật đầu đồng ý vì thế  khi trả phiếu mua sắm, cô  đưa hai đứa nhỏ tiếp tục  dạo.
Chu Tú Tú cũng  mua cho  một bộ quần áo.
Cô  trái ngó  đang  chọn cho  thứ thích hợp, hai đứa nhỏ bởi vì bộ dáng xinh  nên mặc gì cũng ,  ít ánh mắt đều đang  theo.
Cô rũ mắt  hai đứa nhỏ,  khỏi bật .
Hai đứa nhỏ  thật  hưởng gen của Bùi Hi Bình  mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-187.html.]
"Mẹ ơi, cái   kìa." Tiểu Niên đột nhiên chỉ đến một chiếc váy đang treo ở đó.
DTV
Chu Tú Tú theo tầm mắt  qua đó.
Đó là một chiếc váy liền  giống như những quần áo xám xịt nặng nề mà cô vẫn mặc, thoạt  vô cùng sáng sủa.
Mặc dù đời  của   từng xem qua  ít, chiếc váy đúng là  khí chất.
"Bạn nhỏ ánh mắt thật ." Người bán hàng  : "Đây là mẫu mới chúng  mới lấy về từ Thượng Hải, đặc biệt thời thượng. Đồng chí   thử ?"
Ánh mắt của  bán hàng  , nếu  bình thường  tới sẽ tuyệt đối  lấy  nhưng  thấy cách ăn mặc của Chu Tú Tú tuy  chưng diện nhưng khí chất  , hơn nữa hai đứa nhỏ  chung   đáng yêu,   đều mặc quần áo đắt đỏ     là nhà bọn họ  thể mua nổi.
"Mẹ thử !" Tiểu Uyển  chằm chằm chiếc váy xinh  , đôi mắt đều phát sáng.
"Được,  thử xem." Chu Tú Tú  nhận lấy quần áo mà nhân viên bán hàng đưa.
Lúc  phòng  đồ của bách hoá chỉ  một tấm mành che, cô lo lắng hai đứa chạy loạn nên lập tức đưa hai đứa mang  luôn.
Thấy cô   quần áo, Tiểu Niên lập tức che hai mắt của    .
Chu Tú Tú vẫn luôn dạy dỗ  bé từ nhỏ nam nữ  khái niệm khác ,  nghĩ tới lúc   hiệu quả như .
Cô dùng tốc độ nhanh nhất đổi váy  đó cúi đầu sửa sang  làn váy.
Tiểu Uyển ngửa mặt, vẻ mặt kinh ngạc : "Oa!"
Chu Tú Tú bật , mỉm   , nắm tay đứa nhỏ cùng   ngoài.
Chiếc váy  tuy rằng  may bằng những bông hoa phá cách nhưng thoạt   đơn thuần cũng  trang nhã, cổ áo cũng  rộng lắm chỉ để lộ  xương quai xanh tinh xảo,  tinh tế  nhẹ nhàng.
Mà làn váy thiết kế  kiểu cách,  nếp gấp nhưng cũng  giản dị, nếu như thêm một đôi giày vải trắng nữa thì sẽ  giống với trang phục cổ trang.
Chu Tú Tú  thích, hai đứa nhỏ càng kích động hơn cô, một trái một  lôi kéo tay cô một hai đòi  mua.
 đúng lúc , đột nhiên một giọng  ngạo mạn ương bướng truyền tới: "Váy   cô ,   mua!"
Chu Tú Tú bỗng dưng xoay  , thấy  Tiêu Tiểu Phượng phong thái cực kỳ ưu việt.