Bùi Trung Hà  lạnh lùng: "Mẹ, thật  con cảm thấy  kỳ quái,  hai con  c.h.ế.t  thấy  vui vẻ thì thôi nhưng  còn quở trách    ngừng. Anh  rốt cuộc   là con đẻ của   ?"
Giữa mày Trương Liên Hoa nhảy dựng, bà  nâng cánh tay cho cô  một cái bạt tai.
Bùi Trung Hà  đánh đến ngơ ngác, một tay giữ chặt lấy gương mặt của   dám tin tưởng  bà .
Từ nhỏ đến lớn, Trương Liên Hoa đối xử với cô  yêu chiều hết mực,  từng bao giờ đánh cô .
Trái tim  khỏi giá lạnh nhưng  càng cảm thấy  sỉ nhục hơn là tức giận.
Gương mặt Bùi Trung Hà đau rát nóng bỏng, cuối cùng   một câu nào chỉ lạnh mặt  đến hàng ghế  xe buýt .
"Tạo phản, quá mức tạo phản!" Trương Liên Hoa mắng mỏ: "Các  đều  mà phán xử xem,  đứa con gái nào  dám  chuyện với   như  ?"
Hành khách  xe  ai đáp lời, đáp  bà  chỉ  giọng   kiên nhẫn của  bán vé: "Xe  là của nhà bà ? Cãi cọ ồn ào cái gì,  ầm ĩ thì xuống xe hết cho !"
Trương Liên Hoa  lời   cho nghẹn họng, bà   đầu trừng mắt oán hận  Bùi Trung Hà.
Bùi Nhị Xuân  thấy một màn  trong lòng cũng sinh  tia hoài nghi.
Sao  chị   đột nhiên phản ứng mạnh như ?
...
Mặc dù   đối mặt nhưng cuối cùng vẫn tới giờ tan .
Lúc Chu Tú Tú từ nhà ăn  , cô liếc mắt   thấy Bùi Hi Bình.
Anh  ở bên ngoài chờ đợi, nghiêng  dựa  tường, trong mắt  còn vẻ hăng hái hiên ngang mà chỉ còn  vẻ mệt mỏi vô tận.
Chú Tú Tú sững sờ  tại chỗ, cô cũng   nên ở chung cùng  thế nào.
Tuy rằng  khi sự thật  vạch trần, tình cảm của cô đối với   từ từ tăng lên càng ngày càng mãnh liệt.
 hiện tại  khi    chính là chồng  c.h.ế.t của "chính ", trong  thời gian ngắn giống như  một chậu nước lạnh đổ lên đầu cô.
Toàn  đều lạnh băng.
Thời gian ở chung của bọn họ ngắn như ,  đầu tiên gặp mặt giống như  ăn ý từ lâu.
Anh chủ động, cô  động, ở giữa giống như  lực hấp dẫn trí mạng dần dần để hai  họ đến gần .
 hiện tại cô bắt đầu hoài nghi, tình cảm của  đối với cô rốt cuộc là vì chính cô  đó là do xuất phát theo bản năng?
Người  yêu là nguyên chủ ?
Thể xác và tinh thần của Chu Tú Tú đều mệt mỏi nhưng khi đối mặt với  cô vẫn  mềm lòng.
Bùi Hi Bình  cô giống như bắt  cọng rơm cứu mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-178.html.]
"Tú Tú." Anh  lên phía   nắm lấy tay cô, giọng  khàn khàn trầm thấp.
Mặc dù vẫn luôn tìm kiếm  nhanh chóng tìm   nhà, một  nữa tìm    phận, nhưng  giờ khắc , trong  thời gian ngắn  cũng    thế nào để tiếp thu.
Anh cũng  vui, cô gái mà  thích  đúng là vợ của .
Cũng   vì ,  thấy ánh mắt của Chu Tú Tú dần dần ảm đạm, trái tim  cũng bắt đầu rơi xuống.
Giống như sẽ mất  cô.
DTV
Anh  bỏ .
Bàn tay của Bùi Hi Bình to rộng mà ấm áp, ngày thường lúc  nắm tay đáy lòng cô sẽ luôn cảm giác  mùi vị hạnh phúc đang  ngừng lên men.
 lúc , cô  tự chủ  mà lui về  một bước.
Cảm giác  chính  thất thố, Chu Tú Tú cố hết sức lộ  nụ  thản nhiên: "Em đưa   đón Tiểu Niên với Tiểu Uyển."
Dứt lời, cô  xoay   phía  .
Bùi Hi Bình nện bước đuổi kịp cô, trong đầu đột nhiên xuất hiện lên một khuôn mặt chua ngoa.
Vẻ ngoài tương tự như Chu Tú Tú nhưng giọng điệu khi  chuyện     giống.
Bộ dáng đó  cho   hít thở  thông.
Bùi Hi Bình miệt mài đuổi theo, đầu  đau như  nứt ,   tự giác  mà thả chậm bước chân.
Chu Tú Tú   thấy tiếng bước chân của  lập tức dừng , xoay   .
Thấy sắc mặt  đau đớn nhưng vẫn cố chịu đựng, tim cô run lên,  cần suy nghĩ gì chạy nhanh tới  xổm bên  .
Cô nắm chặt lấy tay .
Bùi Hi Bình bình tĩnh , nâng mắt lên  cô.
Ánh mắt chạm  đáy mắt trong veo của cô, nơi đó đang cất giấu vẻ lo lắng cùng quan tâm.
"Anh   chứ?"
Những lời  giống như một cơn gió nhẹ chậm rãi thổi tới bên tai .
Bùi Hi Bình nắm  tay cô,   lên kéo cô  trong lồng n.g.ự.c của .
"Mặc kệ xảy  chuyện gì thì tình cảm của chúng  cũng sẽ   đổi." Anh khẩn thiết ôm chặt lấy cô, giọng  trầm thấp: " ?"
Chu Tú Tú do dự hồi lâu, cô nhẹ nhàng vỗ vỗ phía  lưng , giọng   nhẹ: "Anh  cần vội, em sẽ cùng  từ từ nhớ  quá khứ."