Tiêu Kiến Tân xanh mặt, gầm lên một tiếng: "Càn quấy! Bà xem chỗ  của chúng  là chợ bán thức ăn ?"
Trương Liên Hoa  ông   cho sợ tới mức lấp kín cả cổ họng,  dám  nên lời chỉ nuốt nuốt nước miếng.
"Đồng chí Chu, chuyện như   đúng  ?" Sau đó Tiêu Kiến Tân nghiêm mặt  tới  mặt Chu Tú Tú.
Ánh mắt Trương Liên Hoa sáng lên.
Xem  lãnh đạo cũng   lọt tai !
Vương Húc Phương  tới bên  Tiêu Kiến Tân: "Ông Tiêu, theo lý mà  cuộc sống tình cảm của công nhân chúng   nên quản.  vấn đề tác phong của đồng chí Chu  cũng    đầu tiên  truyền ,  bộ dáng bà lão  đáng thương, một  ở trong thôn cũng   ai nguyện ý chăm sóc. Hay là chúng  sa thải đồng chí Chu, cho cô  trở về thôn là  nhất."
Giọng  của Vương Húc Phương   vô cùng đau lòng, bà   hết câu  bất đắc dĩ  về phía Chu Tú Tú: "Đồng chí Chu,  trẻ tuổi bằng lòng yêu  chúng  cũng  ngăn cản .  dù ở tuổi gì   phận gì cô cũng  nên  như , cô là   gia đình, theo lý vẫn nên chắc sóc cho gia đình nhà chồng,  nên chỉ lo vui đùa ham chơi."
"Ông Tiêu, ông thấy thế nào?" Vương Húc Phương hỏi.
Tiêu Kiến Tân trầm ngâm một lát: "Đồng chí Chu, chuyện   lửa    khói, từ lúc bắt đầu là chuyện của phó xưởng trưởng Dương    là bạn trai cô. Hiện tại  nhà chồng cô   cô ở nông thôn từng  an phận, hết   đến  khác, chẳng lẽ   vu oan cho cô ?"
Vương Húc Phương  khỏi liếc mắt đánh giá Tiêu Kiến Tân.
Hai ngày nay bà  luôn hoài nghi Tiêu Kiến Tân cùng Chu Tú Tú dan díu nhưng hiện tại  thấy vẻ mặt  kiên nhẫn của ông , bà  bỗng nhiên cảm giác    chuyện như .
Chẳng lẽ là bà  hiểu lầm?
 dù là như thế nào,diện mạo của Chu Tú Tú như  là trêu hoa ghẹo nguyệt, sớm đuổi cô  khỏi nhà máy một chút cũng chẳng  là chuyện .
Vương Húc Phương   xong  đỡ Trương Liên Hoa đến  mặt Chu Tú Tú: "Mang theo  chồng cô về nhà sinh sống cho thật ."
Thông thường các đồng chí nữ ở tuổi  da mặt đều mỏng, cho dù là  kết hôn thì vẫn như thế.
Thế nhưng lúc bà   thấy tác phong của Chu Tú Tú vẫn đường hoàng như bình thường, nếu như  đến mức ầm ĩ cũng  chọc   chê chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-174.html.]
Thật  nghĩ tới, Chu Tú Tú chỉ lạnh lùng quét mắt liếc bà : "Chủ nhiệm Vương,   thể tiếp thu cách thức xử lý của bà ."
"Cô  cái gì?" Vương Húc Phương trừng mắt lên.
Chu Tú Tú lạnh lùng : "   sai sót bất kỳ cái gì trong công việc cả, bà    ở trong thôn  quan hệ rối loạn với  khác, bà  thể phái   tra."
"Còn sự việc của phó xưởng trưởng Dương chúng  cũng  sớm  rõ ràng , nếu như bà tiếp tục bôi nhọ chúng ,  chỉ  tổn thương  mà còn đang hắt nước bẩn lên phó xưởng trưởng Dương nữa đấy!" Nói tới đây, cô   thấy vẻ mặt của Tiêu Kiến Tân còn  một chút kiêng dè,  tiếp tục : "Còn về phần bạn trai của , chuyện   càng  liên quan đến các . Nhóm lãnh đạo còn  thể quản nhiều như  ?"
Cô  chuyện thong thả ung dung, rõ ràng  khiến cho Tiêu Kiến Tân và Vương Húc Phương xanh mặt vì tức giận, còn bộ dáng của cô vẫn thư thái như .
Trương Liên Hoa   thể nghĩ tới cô ở  trấn mà vẫn lợi hại như thế, bà  lập tức nóng nảy: "Vậy là cô thật sự mặc kệ bà lão  sống c.h.ế.t   ? Cô là  nhà chúng , cô  chăm sóc ! Đây chính đạo hiếu  con, dù cho là bí thư chị bộ thôn của chúng   là chủ nhiệm Liên đoàn phụ nữ,  đội trưởng công xã cũng đều  như !"
Việc đời gì mà Trương Liên Hoa  từng thấy qua, nhưng nghĩ đến lời  của những quan chức trong thôn   giữ cho  chút thể diện.
Vương Húc Phương gật đầu  theo bà : "Bà cụ   ai chăm sóc cô cũng mặc kệ  để ý ?"
Chu Tú Tú  như suy tư, ánh mắt yên tĩnh dừng   mặt Trương Liên Hoa: "Bà   ai chăm sóc ?"
Nhịp tim Trương Liên Hoa hẫng một nhịp nhưng vẫn kiên trì : "! ..."
"Mẹ,  chị em chúng con chăm sóc cho ." Đột nhiên, bên ngoài  giọng  khác truyền tới.
Trương Liên Hoa sửng sốt ngẩng đầu, bà  liếc mắt  thấy cả Bùi Trung Hà cùng Bùi Nhị Xuân tới.
Người  chuyện chính là Bùi Trung Hà.
Bùi Nhị Xuân cũng  : "Ba chị em chúng con đều sống trong thôn, tuy rằng em út còn đang  học nhưng sớm muộn gì nó cũng sẽ về. Mẹ,       ai chăm sóc."
Hai  tới đây  là con gái của bà ? Trong  thời gian ngắn tất cả   đều như  nổ tung.
DTV