May mắn  chỉ trong chốc lát, Vương Húc Phương   mời đến.
Sắc mặt Vương Húc Phương nghiêm nghị,   thấy Trương Liên Hoa vẻ mặt   : "Người  từ chỗ nào chui  ? Sao     ngây ngốc ở đây,   ngăn cản bà   ?"
Trong lúc  chuyện, ánh mắt của bà  thản nhiên  mặt Chu Tú Tú.
Vốn nghĩ rằng Chu Tú Tú sẽ khó xử thế nhưng  nghĩ tới sắc mặt cô vẫn ung dung bình tĩnh, thật đúng là loại     hổ!
"Chủ nhiệm Vương, chúng   can ngăn  nhưng mà  ngăn  !"
"Vừa  ở cửa bảo vệ cũng  đẩy ba   ngoài nhưng bà  gân cổ lên    phạm tội lưu manh, nào  ai dám động tới bà !"
"Nếu như   đều   biện pháp gì  thì chỉ  thể mời  gọi  thôi."
Hiệu quả mà Vương Húc Phương  chính là cái , bà  để Trương Liên Hoa tới đây gây náo loạn, ầm ĩ càng nhiều   tụ tập ở đây càng đông, bà  xoa xoa huyệt thái dương.
"Các  mời xưởng trưởng Tiêu tới đây."
Nhóm công nhân  việc đều  đáng tin cậy, Vương Húc Phương bấm đốt ngón tay tính thời gian, đoán chừng Tiêu Kiến Tân  lẽ sắp tới mới  lên: "Bà lão , bà  rõ xem con dâu bà là ai."
Trương Liên Hoa cắn răng hung hăng nhổ một cục đờm  ngoài, ngón tay khô cằn chỉ thắng về phía Chu Tú Tú: "Chính là cô !"
DTV
Tư thái của Chu Tú Tú vốn vẫn luôn đang xem kịch vui cùng đám , lúc   bà  chỉ điểm mới   phía .
Cô  giảng đạo lý  cho mỗi  ở đây đều hiểu, một khi  cùng Trương Liên Hoa cãi cọ  thôi  thì quá mất thể diện. Nếu  như  chi bằng cứ để cho bà  ầm ĩ lên xong , đến lúc đó hành sự tuỳ  cảnh.
"Hoá  là cô ? Chuyện cô cũng  ít nhỉ." Vương Húc Phương dùng ánh mắt khinh miệt ngó qua Chu Tú Tú.
"Xưởng trưởng Tiêu, ông xem chuyện ..." Có  ít  vây quanh Tiêu Kiến Tân  .
Vương Húc Phương nâng mí mắt, duỗi tay  nâng Trương Liên Hoa dậy: "Bà lão , chúng  là lãnh đạo của Chu Tú Tú. Nếu như phẩm chất của   thật sự  , chúng  tuyệt đối sẽ  nhân nhượng. Hiện tại mời bà từ từ  chuyện, cứ từ từ  rõ ràng  hết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-173.html.]
Trương Liên Hoa  nâng dậy vẫn duỗi đôi tay già yếu như .
"Vẫn là mấy  thành phố các  thấu tình đạt lý!" Tròng mắt vẩn đục của bà  rốt cuộc cũng  một tia sáng, lúc  chuyện ánh mắt thẳng tắp luôn liếc Chu Tú Tú, bà  tiếp tục .
"Đây là vợ của trai , Chu Tú Tú."
"Con trai   mới c.h.ế.t  bao lâu cô   lập tức trộm  ,   lúc còn ở nông thôn cô     bước nữa, hiện tại lên thành phố  hơn cô   trực tiếp yêu đương ngay!"
"Các  đừng  thấy bộ dáng xinh  của Chu Tú Tú, thật  cô  chỉ là một con đàn bà hư hỏng,  trong thôn chúng  ai ai cũng coi thường cô ."
"Cô  còn lười biếng, việc trong nhà cái gì cũng  , lúc  còn trực tiếp vứt bỏ hai đứa nhỏ cho , đến ngay cả con cái ị  tiểu cô  cũng  quan tâm!"
Trương Liên Hoa  già cả đến tuổi  , thuở xưa cũng là  chân chất.
Lúc     Vương Húc Phương đang chống lưng cho , bà     : "Lãnh đạo,   đều là phụ nữ cô  thể     chứ! Hiện tại  cũng  trông cậy  việc cô  sẽ trở về thôn hiếu kính với  nhưng cô nhất định  dành lấy công bằng cho !"
Trương Liên Hoa than thở  lóc, đắp nặn  là một  bà vĩ đại,  khác   , ánh mắt  Chu Tú Tú cũng  thêm vài phần nghi ngờ.
" là    mặt   lòng, thật  ngờ tới cô  là dạng  như ."
"Cô   việc ở đơn vị  cũng khá   mà   cô  lừa dối."
"    dân quê đều thành thật chân chất, lời của một bà lão thế nào khẳng định   tin đồn vô căn cứ. Khó trách lúc  mới  đơn vị  bao lâu cô   kiếm  bạn trai , hoá  vốn dĩ cũng chỉ là loại đàn bà hư hỏng!"
Trương Liên Hoa  hai cô con gái của  sẽ  cùng bà  đến đây  ầm ĩ, cho nên bà   một chuyến  một   trận. Với tư thế  mắt , bà  một chút cũng  sợ hãi,    thành phố đều  văn hoá,   thể bắt nạt một bà già  chứ!
Lúc   thấy   đều đang hướng về phía , Trương Liên Hoa  càng nhập tâm hơn: " cũng   ngăn cản nhân duyên của cô  nhưng  con dâu  tâm địa đen tối, cô    cắm rễ  trấn ! Bạn trai của cô  chắc hẳn là  thành phố đúng ? Chúng   thể hại   đắn !"
Bà  càng  càng thái quá.