"Đi  ngoài! Đi  ngoài!" Bùi Đại Phi nay  sửa  họ đang mạnh mẽ lao về phía bọn họ, hai bàn tay đầy thịt đang đuổi bọn họ  bên ngoài.
Trương Liên Hoa uống một ngụm nước phun  ngoài cửa: "Mèo  chuột(*) ít thôi, Nhị Xuân nhà chúng  vẫn đang !"
*Mèo  chuột: Ý chỉ việc những  thật  đang   hại chê   khác nhưng  cố tỏ vẻ thái độ xót thương.
Bùi Nhị Xuân   cái bàn vuông, sắc mạnh lạnh lùng tỏ vẻ thờ ơ  mấy   đến xem kịch  giống như thể tất cả chuyện  đều  liên quan gì đến .
Bùi Trung Hà cũng   tin tức  nên chạy tới, lúc  cô  mới lo lắng  thoáng qua Bùi Nhị Xuân: "Chị cả, chị thế nào ?"
"Còn  thể thế nào?" Bùi Nhị Xuân vỗ vỗ m.ô.n.g  dậy, lấy cái cuốc từ  tường xuống: "Bắt đầu  việc thôi."
 lúc chị   mới  đến cửa nhà  thấy một  thành phố thắt b.í.m tóc hai bên như cái bánh quai chèo(*)  ở đó.
(*) Bánh quai chèo  còn  gọi là bánh quẩy đường ở nước 
Nói cô  đến từ thành phố là do cách ăn mặc của cô   , trong ánh mắt còn toát  khí chất cao cao tại thượng. Với diện mạo thế  Bùi Nhị Xuân cũng  cảm thấy  gì xa lạ, chị   từng lên thành phố  mua kẹo thỏ trắng cho con trai nên cũng  từng thấy qua nhiều  như  ở hợp tác xã cung tiêu.
"Cô tìm ai?" Bùi Nhị Xuân  khách sáo .
Tiêu Tiểu Phượng nhíu mày, cô   vui liếc  chị , trực tiếp  qua chị   trong phòng: "Đây là nhà của Chu Tú Tú ?"
Trương Liên Hoa   thấy  mắng chửi : " nhổ ,   cô   lên thành phố  công nhân  , nhà chúng  chẳng  quan hệ gì với cô ."
Vừa nhớ tới Chu Tú Tú là Trương Liên Hoa tức bực đầy , đáy lòng đang vui sướng vì cháu trai  sửa  họ cũng  biến mất, bà  cầm chổi  đuổi .
Tiêu Tiểu Phượng nào nghĩ tới  trong thôn Thứu Sơn   lỗ mãng như , cô  tránh trái tránh  mấy , làn váy trắng cũng  dính  ít vết bẩn.
Cô  tức giận trừng mắt: "Các    một chút phép lịch sự nào ?  đến đây  cho các   Chu Tú Tú    yêu ,  nhanh cũng sẽ kết hôn thôi! Nếu như các  còn  mau hành động  thì chuẩn  đợi cô   bước nữa  là !"
Bùi Trung Hà là  đầu tiên phản ứng , cô  đè  cái chổi trong tay Trương Liên Hoa xuống: "Chị dâu  chuẩn  kết hôn?"
Tiêu Tiểu Phượng  lạnh lùng: "Hai đứa nhỏ  của nhà các  sẽ  mau gọi  khác là cha thôi! Chó cắn Lã Động Tân,   lòng  *."
*Chó cắn Lã Động Tân,   lòng  : Thành ngữ nổi tiếng bên Trung Quốc ý chỉ việc  của một  thường chẳng quan trọng gì đối với phường vong ân bạc bẽo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-168.html.]
Nói xong cô  buồn bực cúi đầu  xuống chiếc váy của .
DTV
Quả nhiên là nơi khỉ ho cò gáy!
Tiêu Tiểu Phượng  tới đây cũng chỉ  mang tin tức  tới,   xong chuyện cô   đặt một tờ giấy lên bàn xoay  rời .
Trương Liên Hoa  hồn  nỗi khiếp sợ, bà  chạy tới cầm lấy tờ giấy nhét  trong tay Bùi Trung Hà: "Trung Hà, giúp  xem  tờ giấy   cái gì."
Là địa chỉ của xưởng chế biến thịt.
Bùi Trung Hà nhíu mày.
Người  rốt cuộc  dụng ý gì?
"Chu Tú Tú  thật đúng là  coi ai trong nhà họ Bùi chúng   gì ? Người đàn ông của cô       bao lâu mà cô   ồn ào   bước nữa, cái  truyền  ngoài  thể   ?" Trương Liên Hoa nhe răng trợn mắt vỗ mạnh tay xuống bàn.
"Muốn  bước nữa ư? Cũng  thèm xem bà  chồng   cho  !"
...
Tiêu Tiểu Phượng gần như mệt c.h.ế.t  sống  mới trở về   trấn một chuyến    cô  cảm thấy chính    mặt trời chói chang phơi cháy một tầng da.
 mà  gì còn biện pháp nào chứ?
Vương Húc Phương  Chu Tú Tú cùng với Tiêu Kiến Tân  dan díu với , trong mắt Tiêu Tiểu Phượng thật sự  tin chuyện . Ngày thường cha cô  là  chú trọng giữ  như ,  bây giờ   thể  nợ đào hoa  chứ?
Tiêu Tiểu Phượng chạy tới thôn Thứu Sơn   chuyện Chu Tú Tú   bạn trai báo cho nhà chồng của cô , chẳng qua cô     thấy con đường thăng quan tiến chức thuận lợi của Chu Tú Tú mà thôi.
Giữa hai   thù mới hận cũ tất cả cộng  với ,   dù thế nào cô  cũng  đuổi cô  khỏi xưởng chế biến thịt!
Tiêu Tiểu Phượng    suy xét những vấn đề , cô  nghĩ rằng chắc hẳn sáng mai  bên nhà chồng của Chu Tú Tú sẽ tới.
Thật vất vả mới về  khu ở dành cho công nhân viên chức, cô  mệt mỏi lập tức  trở về phòng nghỉ ngơi nhưng chìa khoá còn  kịp lấy    thấy Bùi Hi Bình.