Suy cho cùng cũng là hai  con họ liền tâm, Vương Húc Phương  khó chịu thành  như , Tiêu Tiểu Phương cũng   khả năng thờ ơ.
Dù  hiện tại cô  cũng   việc ,   ngoài cũng là chuyện dễ dàng, vì thế lúc trời  rạng sáng, cô   lên xe buýt công cộng  tới thôn Thứu Sơn.
Hôm nay thôn Thứu Sơn  chuyện mừng.
Trần Thục Nhã  lấy chồng, mà  cô  lấy    nào khác chính là Đổng Hòa Bình.
Kể từ  chuyện ồn ào lớn như , ở trong thôn chỉ cần    thấy hai   là  như  đòi đánh chuột chạy qua đường. Phía bên thanh niên trí thức truyền đạt tin tức  tới tai cha  Trần Thục Nhã,  khi   việc   tự trọng như thế của con gái,  Trần lập tức nổi giận   viện. Sau  cha Trần cũng tới đây một chuyến, Trần Thục Nhã đặt hết hy vọng đang    ông, cô  chỉ cầu mong ông đưa  trở về thành phố. Thế nhưng   nghĩ tới, cha Trần đến đây là  đưa tờ giấy thỏa thuận đoạn tuyệt quan hệ.
Tờ giấy thỏa thuận giấy trắng mực đen hung hăng ném tới  mặt Trần Thục Nhã. Cha Trần tỏ  nghiêm túc, từ đây về  nhà họ Trần bọn họ sẽ  bao giờ  đứa con gái như  nữa.
Lòng tự tôn của Trần Thục Nhã vứt hết xuống đất, cô   lóc đến giày vò tâm can.
Cô   thành như  tất nhiên   vì cái gọi là tình  gì, cô  chỉ nghĩ tới trong tương lai cô  sẽ  bao giờ  khả năng dựa  quan hệ của nhà họ Trần để trở về thành phố  nữa, điều  khiến cô  khổ sở kiềm chế  thôi.
Việc cũng  đến nước , Trần Thục Nhã chỉ  thể tìm kiếm chỗ dựa vững chắc mới cho .
DTV
Vậy nên cô   quyết định kết hôn với Đổng Hòa Bình.
Hôn lễ  tổ chức  đơn sơ, Trần Thục Nhã tìm thấy chiếc váy xinh  nhất của  ở trong hành lý, thế nhưng cô   mặc    Đổng Hoà Bình trào phúng một hồi.
"Còn ngại  đủ phách lối ? Còn  cho tất cả    rằng cô    hổ mới  lòng ?" Ánh mắt Đổng Hoà Bình lạnh lùng  Trần Thục Nhã, giọng  còn mang theo vẻ châm chọc.
Trần Thục Nhã  dám tin mà   : "Lời  của  khó  quá  đấy!"
"Khó ?" Đổng Hòa Bình  nhạo: "Là do cô  chuyện quá coi thôi."
Lúc  Đổng Hòa Bình  sắc  của cô   cho choáng váng đầu óc,  khi sự việc phát sinh     đầu,  sám hối nhưng Bùi Nhị Xuân  cho   bất kỳ cơ hội nào. Anh    mơ cũng  thể tin  Bùi Nhị Xuân   thể đối xử tuyệt tình với   như thế , khi  quá oán hận chảy nước mắt thì cũng   ích gì?
Cuối cùng đợi tới khi Đổng Đại Phi quyết liệt đẩy   , Đổng Hòa Bình rốt cuộc cũng buông bỏ giãy giụa .
Không đúng, hiện tại con của     tên là Đổng Đại Phi nữa, giờ nó tên là Bùi Đại Phi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-167.html.]
"Đổng Hòa Bình,  cũng   đồ vật!" Trần Thục Nhã khó thở gắng sức đẩy   , hốc mắt đỏ bừng.
 mà tay cô  mới chỉ  chạm đến n.g.ự.c  , cô    Đổng Hòa Bình giữ lấy thật chặt.
Hai mắt   đỏ ngầu như máu, bàn tay túm chặt lấy cổ tay cô , với sức lực    giống như hận  thể trực tiếp bẻ gãy tay cô  .
Trần Thục Nhã  sự thù hận  đáy mắt của    cho choáng váng, cô   yên tại chỗ  dám   tiếng.
Cô  cũng     Đổng Hoà Bình còn  cách nào  thể phát tài   nhưng cô  đang hoài nghi chính bản  , dù cho   thật sự sẽ phát tài  sẽ mang theo cô  cùng hưởng vinh hoa phú quý ?
"Được   , đừng cãi  nữa." Ngô Đại Muội vội vã  tới.
"Hôm nay là ngày mừng kết hôn của cả hai, hai  đừng để cho   chê  nữa!"
Muốn tổ chức hôn lễ , là vì Ngô Đại Muội  hy vọng Đồng Hoà Bình và Trần Thục Nhã đến với   rõ ràng,   vẫn sẽ     chê ghét bỏ.
 mà nhà bọn họ cũng   tiền, đến ngay cả mở rượu mừng cũng   khả năng, chỉ  thể  một tiếng với bí thư chi bộ trong thôn, mời   cùng  tới chung vui.
Thế nhưng mà ai sẽ nguyện ý tới đây?
Trần Thục Nhã mặc chiếc váy hoa ngây ngốc   Ngô Đại Muội  trong ngôi nhà nhỏ cũ nát , lúc  mới cảm thụ  vẻ hiu quạnh, lòng  cô  như rơi xuống đáy vực.
Nếu như sớm   khi xuyên tới đây cũng chẳng  chuyện   gì thì lúc  cô    giao dịch với cái thứ ma quỷ  .
Hiện tại cô    cái gì cả, cái gì cũng  còn.
Nhà họ Đổng mở tiệc cưới, tuy rằng nhóm thôn dân   tới thế nhưng vẫn   ít   đàm tiếu.
Có  hiểu chuyện chạy đến nhà họ Bùi giả bộ quan tâm Bùi Nhị Xuân thế nhưng thật    chê  chị .
"Nhị Xuân, cô  xem hôm nay là ngày lành tháng  thế nhưng  nháo thành cái giống gì  thế ? Không  Hoà Bình nhà các   quỳ xuống nhận sai với cô   ? Dẫu  đứa nhỏ vẫn cần cha, cô..."