Đứa bé béo ồ một tiếng: "Các    cha! Nói dối,  dối!"
Mấy đứa bé nháo nhào  nhăn mặt với Tiểu Niên và Tiểu Uyển,  chê  bọn nhỏ khoác lác.
Tiểu Niên  tại chỗ, tay nhỏ nắm quần thật chặt, n.g.ự.c phập phồng tức giận  bọn nhỏ. Tiểu Uyển bên cạnh tội nghiệp  nguyên tại chỗ, hai tay đều co  thậm chí cô bé   để ở .
Dương Tiểu Nha thấy em gái   , trong nháy mắt cô bé tức giậm chân: "Ai mà còn  lung tung? Cẩn thận tớ đánh các !"
Cô giáo Quý cũng nâng giọng: "Yên lặng! Lập tức yên lặng cho cô!"
Trong phòng học mới từ từ yên lặng .
...
Cả ngày Chu Tú Tú đều nhớ hai đứa bé ở nhà trẻ.
Đợi đến chiều muộn, việc trong phòng bếp mới xong, cô xoay  rửa tay  đó  quần áo  đón Tiểu Niên với Tiểu Uyển.
Nào  mới   vài bước  chạm mặt Bùi Hi Bình.
"Anh tan ca ?" Chu Tú Tú  nới.
Bùi Hi Bình gật đầu: "Tiểu Niên với Tiểu Uyển vẫn   quen  ?"
"Hôm qua hai đứa ngủ  ngon. Cũng   ở nhà trẻ thế nào, em   lo lắng."
Chu Tú Tú mấp máy môi, sự lo lắng  ở đáy mắt.
Bùi Hi bình đến gần một bước: "Có   cùng  đón ?"
"Không cần,  cần!" Chú Tú Tú  ngừng xua tay.
Tuy bây giờ cô với Bùi Hi Bình là mối quan hệ qua   định  thể cùng   đón bọn nhỏ, nhưng   ngại ngùng. Đến lúc đó phụ  khác  nghị luận ầm ĩ, cô cũng lo lắng sẽ tạo ảnh hưởng   cho hai đứa bé.
Chân  Chu Tú Tú   Vương Tiểu Mai  vội vã đuổi theo .
"Tú Tú!" Vương Tiểu Mai cao giọng gọi cô.
Có lẽ Chu Tú Tú   thấy âm thanh của cô .
Vương Tiểu Mai thở dài một  xoay   .
 đúng lúc  Bùi Hi Bình ngăn cô  : "Cô tìm Tú Tú  chuyện gì ?   thể nhắn  giúp cô."
"Ban nãy Tú Tú cho  tiền bảo   mua sữa bột, đậu phộng với kẹo giúp cô .  thấy cô    thời gian nên đồng ý, nhưng     đột nhiên đến đây bảo   về một chuyến. Chuyện …"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-159.html.]
Bình thường Chu Tú Tú  quan tâm đến Vương Tiểu Mai, đương nhiên cô  cũng  giúp  chút chuyện.  bây giờ cô    nhiều thời gian giúp chuyện , vẻ mặt Vương Tiểu Mai chán nản.
"Có ghi  ?" Bùi Hi Bình hỏi.
Vương Tiểu Mai gật đầu, đưa giấy trong tay cho  xem.
"  mua." Bùi Hi Bình nhận lấy.
Mắt Vương Tiểu Mai sáng lên, lập tức vui vẻ trở . Bùi Hi Bình là  yêu của Chu Tú Tú, để  hỗ trợ thì  thể  hơn! Vương Tiểu Mai   ít lời cảm ơn, lấy tiền ở trong đưa cho  nhưng   chịu nhận.
"  tiền, tiền  trả  cho cô ." Bùi Hi Bình  một câu lạnh nhạt: "  mua ."
Nói xong  sải bước  nhanh, biến mất trong phạm vi tầm mắt Vương Tiểu Mai.
Nhìn Bùi Hi Bình  chút do dự, trong mắt Vương Tiểu Mai hiện lên sự ao ước.
Chị dâu nhà  suốt ngày oán hận các    để ý gia đình, hôm nay chắc cũng vì chuyện  mà gọi cô  về nhà giải quyết. Các  trai  đàn ông đều là như thế,  tỉ mỉ nhưng cô  nghĩ Bùi Hi Bình  giống bọn họ.
Một  dịu dàng giỏi giang, một  mạnh mẽ, Chu Tú Tú với Bùi Hi Bình thật xứng đôi!
Vương Tiểu Mai cảm khái   gì sánh bằng, nhớ đến  nhà còn đang ở trong phòng chờ mới lập tức chạy tới.
...
Tới lúc tan , các phụ  đều đón con về nhà.
DTV
Mấy đứa bé đều  cha  ôm về nhà, hai  em Tiểu Niên với Tiểu Uyển  khỏi lo lắng.
Chỉ là hai bé lo lắng cũng   phiền đến cô giáo, hai bé chỉ  ghế dựa  cửa phòng học chống cằm  chờ nơi xa.
"Tiểu Niên, Tiểu Uyển, hai cháu đói ? Có  về nhà ăn cơm  với hiệu trưởng ?" Thấy thời gian  còn sớm, hiệu trưởng Phương  nhịn  hỏi.
Tiểu Niên lắc đầu: "Cháu  đói."
Tiểu Uyển lắc đầu theo : "Tiểu Uyển cũng  đói."
Nhìn ánh mắt trong suốt của hai đứa bé, trong mắt hiệu trưởng Phương lóe lên tình thương: "Có lẽ  hai cháu đang bận,  là các cháu theo bà về  đến lúc đó  cháu đến đón các cháu  ?"
Bọn nhọ nhạy bén nhận thấy ai đối  với , lúc thấy ánh mắt hiệu trưởng Phương lộ  nụ  dịu dàng, Tiểu Uyển đánh bạo : "Chúng cháu chờ  ở chỗ ."
"Mẹ  sẽ tới đón chúng cháu thì nhất định sẽ tới." Tiểu Niên cũng .
Hai bé  ngoắc tay với ,    chắc chắn sẽ  để hai bé chờ lâu.
Hai đứa bé kiên định như  hiệu trưởng Phương cũng  miễn cưỡng , nhưng dù  thời gian cũng  còn sớm, bà  để mấy cô giáo về  còn   ở một cái ghế khác  bạn bên cạnh hai đứa bé.
Hiệu trưởng Phương hiểu    để ở chung với hai bé, trong vài ba lời  bà   cuộc sống trong quá khứ của Tiểu Niên với Tiểu Uyển ở nông thôn như thế nào.