Trước    khác yêu đương giống như  chú nai con đang chạy loạn, hiện giờ rốt cuộc cô cũng   thử cảm giác như .
Có  đồng ý  ? Trong lòng Chu Tú Tú thật   sớm  đáp án.
Dù  thì cũng mới  đây  lâu nên đồ dùng trong ký túc xá của cô cũng  nhiều lắm.
Chu Tú Tú thu dọn đồ vệ sinh mà đơn vị phân phát cho cô, bỏ nó  chậu rửa mặt,  đó  cầm lấy quần áo của  xoay  lập tức rời .
  ngờ tới  mở cửa  khỏi phòng  gặp  Tôn Ái Lục.
Tôn Ái Lục   thấy cô hai tay    để ở , ánh mắt trốn tránh : "Tú Tú, cô    ?"
Hiệu trưởng Phương sắp xếp cho Chu Tú Tú một ký túc xá đơn, hai cô gái  nhân viên tạp vụ ở cùng phòng đều , Chu Tú Tú  trả lời, cô   rõ còn cố hỏi, cô chỉ đưa mắt  cô .
"Chiếc áo sơ mi sợi tổng hợp để  giường của cô."
Trái tim Tôn Ái Lục run rẩy, cô  cắn môi : "Tú Tú!"
Chu Tú Tú dừng bước chân, phía  truyền tới giọng  nhút nhát áy náy.
"Người bên ngoài đều   may mắn,   nghiệp  bao lâu   đơn vị quốc doanh, về  chuyện gì cũng  cần  lo.  cô cũng    việc ở phân xưởng g.i.ế.c mổ, mỗi ngày đều giao tiếp với thịt tươi, lúc trở  ký túc xá   đều  mùi hôi tanh, dù  giặt bao nhiêu  tắm bao nhiêu  cũng đều  sạch."
"Chiếc áo sơ mi  là Tiêu Tiểu Phượng mang tới đây, cô   chỉ cần   thể đuổi  cô , cô  sẽ bảo cha cô  điều động cho   công việc khác.    chí hướng gì lớn lao cả chỉ hy vọng  cần  khổ như , hôi như , mệt như ..."
"  cô nhất định giận  nhưng  thật sự    thương tổn cô."
Lúc Tôn Ái Lục  chuyện n.g.ự.c vẫn luôn phập phồng, đôi mắt mờ sương giống như chỉ cần  cẩn thận sẽ   ngay.
Cô   chằm chằm Chu Tú Tú   một cái ôm bao dung, nhưng mà Chu Tú Tú sẽ   .
"Nhà  sống ở thôn Thứu Sơn,  với  nhà chồng sống chung  hoà hợp, một  mang theo hai đứa nhỏ dọn đến ngôi nhà tranh. Nhà tranh mùa đông lọt gió mùa hè nóng bức, lúc trời mưa nước mưa  thể bao phủ hết giường của chúng ."
"Sau khi đến xưởng chế biến thịt  sinh sống cũng  thoải mái, ở nhà ăn chuẩn  cơm ngày ba bữa, việc chuẩn  cơm cho tụi nhỏ ở nhà giữ trẻ cũng  thể chậm trễ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-142.html.]
Tôn Ái Lục đờ đẫn  tại chỗ, đôi mắt  chớp   lời  của Chu Tú Tú.
" mà  cũng coi như khổ tận cam lai,  thể đưa  tụi nhỏ lên  trấn sống,  thể cho hai đứa  nhà giữ trẻ, chúng    ở căn nhà tranh dột mưa lọt gió..." Dừng một chút, Chu Tú Tú  xoay  lạnh nhạt .
"Cô hy vọng  sẽ hiểu cho cô nhưng  ai so với ai dễ dàng hơn cả. Nếu hôm nay các  hãm hại  thành công,  sẽ  sa thải  trở  thôn Thứu Sơn, tất cả  bắt đầu  từ đầu."
"..." Hốc mắt Tôn Ái Lục càng đỏ thêm.
" sẽ  trách cô, dù  trong lúc  cần nhất cô cũng  từng cho  mượn qua năm tệ. Lúc đó  cảm thấy  tới một nơi xa lạ như  còn  thể kết giao  với bạn bè, ở  cảnh của  mà  nó  trở thành một điều  ấm áp.  bắt đầu từ giờ phút  trở , chúng   còn là bạn bè nữa."
Nước mắt Tôn Ái Lục rơi xuống hổ thẹn cúi đầu.
"Ký túc xá của  cách xa nơi , ngày thường chắc hẳn chúng  cũng sẽ  gặp , bảo trọng." Chu Tú Tú ôm chậu rửa mặt, xoay  rời .
Cửa phòng nhẹ nhàng đóng ,  nhẹ nhàng giống như  mang theo bất kì sự tức giận nào.
  giờ phút , cả  Tôn Ái Lục  giống như  còn sức lực.
Cô  tình nguyện để Chu Tú Tú trách cứ, mắng chửi  còn hơn là bình tĩnh chào từ biệt cô như .
DTV
...
Trên tay Chu Tú Tú ôm chậu rửa mặt bước   chút vội vàng, còn cảm thấy  chút mệt mỏi rã rời.
Chậu rửa mặt và xà phòng chất đống thành núi cao  cô    rõ ràng lắm, chỉ  thể mò mẫm  về phía .
Ngay lúc đang  về phía ánh mặt trời chói chang,  mau  thể tìm  phòng ký túc xá mới thì bên cạnh đột nhiên  đứa trẻ đùa giỡn chạy tới.
Đứa trẻ đang chạy nhảy vui vẻ, tiếng  vang vọng khắp sân khu phòng ở của công nhân viên chức, Chu Tú Tú  đ.â.m  cả  đều run lên, chậu rửa mặt  tay lung lay như  đổ.
Mắt thấy chậu rửa mặt  khuynh hướng sắp rơi xuống, cô vô thức nhắm chặt hai mắt, rụt cả cổ .
  ngờ tới   tiếng vang loảng xoảng nào xảy  cả, chỉ  một khuỷu tay ấm áp nhẹ nhàng giữ lấy cô: "Cẩn thận."