Cảnh tượng lúc hỗn loạn, nhưng khi bí thư Tiền đưa đầu bếp Ngô đến đây hỏi tội khí chợt yên tĩnh .
Tiêu Kiến Tân nhíu mày, nháy mắt nghĩ đến chuyện dối của Tiêu Tiểu Phượng ngày hôm đó.
Sủi cảo rõ ràng là Chu Tú Tú nhưng Tiêu Tiểu Phượng là do trù nghệ tinh vi của đầu bếp Ngô. Tiêu Kiến Tân vốn dĩ cũng nghĩ quá nhiều như chỉ thầm nghĩ dù đầu bếp Ngô cũng là một đầu bếp lâu năm, tiêu chuẩn nấu ăn giúp gì nhưng cũng sẽ gây trở ngại, sẽ để cho tìm khuyết điểm nên mới để cho ông đến thành phố.
mà ai thể nghĩ tới, bí thư Tiền chỉ vì một việc nhỏ như mà cũng tìm đến đây gây phiền toái chứ?
Mọi bên ngoài phòng bảo vệ ngăn cản bí thư Tiền chỉ thể nháy mắt hiệu với công nhân ngang qua, để họ tìm xưởng trưởng thông báo một câu.
Lúc bí thư Tiền về phía , đáy mắt đầy lửa giận, đều tản vẻ uy nghiêm, theo phía ông là đầu bếp Ngô đang sợ tới mức mồ hôi đổ đầy đầu.
Mấy ngày nay, đầu bếp Ngô gặp ít khó khăn trong sự nghiệp trù nghệ của .
Tuy rằng đồ ăn ông nấu lúc cho khác cảm thấy kinh ngạc nhưng mùi vị vẫn , ông vốn tưởng rằng cục thành phố sẽ khiến bản nở mày nở mặt, nhưng ông bí thư Tiền luôn luôn dõi theo chằm chằm ông từ lúc gói sủi cảo đến khi vớt phần sủi cảo chứ!
Tay của đầu bếp Ngô đều tê rần vì bao sủi cảo, nhưng mỗi khi ông tràn đầy tin tưởng vớt một nồi sủi cảo mới đưa đến mặt bí thư Tiền thì chỉ luôn nhận một trận chất vấn dò hỏi.
Tới cuối cùng ông cũng mất lòng tự tin, thậm chí lúc xuống bếp cũng chẳng trạng thái tinh thần gì.
Việc như ý, miễn cưỡng tiếp tục cũng chỉ tăng thêm một bụng tức giận mà thôi, đầu bếp Ngô lựa chọn từ chức, ông quyết trở về xưởng chế biến thịt.
mà bí thư Tiền , ông nhất quyết cùng tới xưởng chế biến thịt để chuyện.
Bấy giờ Tiêu Kiến Tân phóng tầm mắt , trông thấy bộ dáng bí thư Tiền mệt mỏi tới, sắc mặt âm u, huyệt thái dương của ông lập tức ngừng nhảy thình thịch.
"Bí thư Tiền, khi ông tới đề cập với chúng một câu !" Ông cố nặn nụ vui vẻ chạy tiếp đón.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-138.html.]
Bí thư Tiền cũng chẳng thèm cho ông sắc mặt chỉ lạnh lùng : " tới nhà xưởng trấn thị sát còn tìm thời gian hỏi qua xem ông cho phép ?"
Tiêu Kiến Tân toát cả mồ hôi lạnh, ông giải thích thấy ánh mắt đang nheo của bí thư Tiền chỉ đầu bếp Ngô.
"Mấy năm nay để ý đến nhà xưởng của các cũng ít, lúc xin kinh phí ở nhà xưởng quốc doanh còn hỗ trợ ít lời . Còn các thì ngược coi là đồ ngốc dễ lừa gạt ?" Giọng bí thư Tiền bình tĩnh, lên tiếng chất vấn.
"Hay là các cảm thấy xưởng thịt phát triển càng ngày càng nên chướng mắt ?"
Lời của bí thư Tiền tuyệt đối mang theo vẻ tức giận.
DTV
Nhà xưởng ở trấn ít nên việc phát triển nhà máy đương nhiên đặt lên , cũng may Tiêu Kiến Tân cũng chút qua với nhóm lãnh đạo. Tuy hai bên bất kỳ qua bất thường nào nhưng nhóm lãnh đạo vẫn sẵn lòng để cho ông chút mặt mũi, việc xây dựng nhà xưởng cũng đến mức tới bước khó khăn.
Hiện tại bí thư Tiền rõ vấn đề khó khăn của bọn họ Tiêu Kiến Tân ngẩn , đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, nghĩ cách mau chóng thể đối phương bớt giận.
Vương Húc Phương doạ cho sửng sốt, thấy Tiêu Kiến Tân nghẹn cho nên lời, bà lập tức bảo pha cho bí thư Tiền.
Chờ tới khi bưng , bà mới cất giọng : "Bí thư Tiền chuyện gì cứ từ từ , ông mang đầu bếp Ngô tới đây gì đó lòng đúng ?"
Vương Húc Phương cất giọng nhỏ nhẹ, mặt còn mang theo vẻ tươi lễ độ.
Cái đó gọi là tay đánh kẻ tươi , bí thư Tiền uống một ngụm , ánh mắt lạnh nhạt liếc đầu bếp Ngô.
Đầu bếp Ngô thấy thế lập tức : "Xưởng trưởng Tiêu, chủ nhiệm Vương, ngày hôm đó hai là bát sủi cảo, lúc nhất thời phản ứng kịp nên mới nhận là . Thật bát sủi cảo đó liên quan một chút gì tới cả! Bí thư Tiền tức giận là do cảm thấy chúng lừa dối, nhưng mà thật chúng thật sự cố ý, trong đó sự hiểu lầm lớn!"
Trong khi đầu bếp Ngô chuyện tròng mắt vẫn liên tục dịch chuyển, chờ tới khi tới một góc , ánh mắt ông dừng mặt Chu Tú Tú.