Bùi Nhị Xuân  thể.
Chu Tú Tú nhớ rõ trong truyện  khi Bùi Nhị Xuân  Đổng Hòa Bình  một ngôi nhà  thị trấn và ở cùng  phụ nữ khác, chị  lập tức dứt khoát từ bỏ,  cầu xin lưu luyến.
Chu Tú Tú  cửa phòng đóng chặt : “Bên trong  hai  bọn họ, còn   chồng chị nữa,  chạy  .”
Bùi Nhị Xuân giật , đúng , suýt chút nữa chị  quên mất Ngô Đại Muội. Những năm nay chị  luôn tự hỏi bản  đối xử với Ngô Đại Muội hiếu thuận, yêu thương bà   bao, kết quả đổi   gì chứ?
Chị  hít sâu một ,  đầu hỏi Chu Tú Tú: “Cô  xem  nên  gì?”
Bên trong nhà, Đổng Hòa Bình và Ngô Đại Muội   bàn lo lắng.
“Hòa Bình, việc   xử lý thế nào đây? Mẹ  con bao   đừng   việc   với Nhị Xuân con  .” Ngô Đại Muội luống cuống đến mức sắp , hai tay nắm lấy góc áo.
Đổng Hòa Bình cũng bực bội, đầu đầy mồ hôi    ,  một lúc   lo lắng tiếng bước chân của    bên ngoài   nên đành   xuống.
“Cô   dám .” Bẵng  một lúc Đổng Hòa Bình  lạnh : “Không để mặt mũi cho con thì  mất mặt chính là cô .”
“Nó  cái gì  dám, nó ở bên ngoài ồn ào nhốn nháo lâu như  .” Ngô Đại Muội nhỏ giọng . “Loại đàn bà  đàng hoàng   cái gì bằng Nhị Xuân chứ.”
“Mẹ bây giờ là lúc nào  còn  như thế.” Đổng Hòa Bình  kiên nhẫn  đến bên Ngô Đại Muội thì thầm  tai bà .
DTV
Ngô Đại Muội nhíu mày, từ từ suy nghĩ lời Đổng Hòa Bình   gật đầu
Bên  Bùi Nhị Xuân cũng đang  Chu Tú Tú phân giải.
Chị     sợ khổ cực, đối xử  với  con Đổng Hòa Bình cũng chỉ vì trong lòng chị   chồng . Năm đó hai  còn trẻ chị      lời ngon tiếng ngọt, nghĩ  thể cùng  sống đến già, nhưng giờ nghĩ  thì nhận  bản  quá ngốc.
Anh  ngoại tình ngay  mắt, chị    cách nào coi như  từng  chuyện gì xảy .
Vẻ mặt Bùi Nhị Xuân nhợt nhạt cùng Chu Tú Tú    cửa.
Mọi   bắt đầu xôn xao nghị luận, Trương Liên Hoa  chị  quan tâm, bắt lấy khuỷu tay con gái : “Con đừng hồ đồ  cô   bậy, nó  hủy hại gia đình con đó.”
Bùi Nhị Xuân    : “Mẹ,   phá vỡ gia đình con chính là   mới đúng.”
Nói xong chị  giơ tay gõ cửa, tiếng đập cửa vang lên rõ ràng. Bùi Nhị Xuân nén  sự tức giận trong lòng , nhưng trong nhà   bất kì tiếng động nào.
“Đổng Hòa Bình   đây cho .” Bùi Nhị Xuân đột nhiên  to.
Mọi  vây quanh giật , suy nghĩ chẳng lẽ Bùi Nhị Xuân quản lý chồng chặt đến thế còn  cho về nhà  chồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-127.html.]
“Đổng Hòa Bình,     ?” Bùi Nhị Xuân hét to: “Nếu     sẽ đạp cửa .”
Chị   Chu Đại Bân và Chu Tiểu Bân.
Hai  họ gật đầu cầm cuốc tiến lên.
Sự việc cũng lớn quá , trong nhà đến cùng là  chuyện gì.
Mọi  thì thầm to nhỏ, chăm chú   cửa phòng.
“ đếm đến ba.” Bùi Nhị Xuân tức giận hít sâu, giọng  run rẩy: “Một… hai…”
Mỗi một tiếng cất lên, chị  đều nhớ đến quá khứ   với chồng  ngày .
Trước   bao nhiêu yêu thương thì giờ đây đối diện cửa phòng đóng chặt càng thấy nực .
“Ba!” Tiếng đếm cuối cùng, cả khuôn mặt Bùi Nhị Xuân đỏ bừng  đầu  để Chu Đại Bân và Chu Tiểu Bân đến giúp .
Hai  em   vung mạnh cuốc, nhưng còn  kịp hạ xuống cửa phòng bật mở.
Từ trong nhà Ngô Đại Muội bày  vẻ mặt buồn ngủ    : “Rốt cục  việc gì,  hôm nay đau đầu đang nghỉ ngơi ở trong nhà.”
Dừng  bà       Bùi Nhị Xuân : “Con kéo theo nhiều  đến nhà như   gì?”
Ngô Đai Muội chột , nhưng giờ phút  bà  nhất định  dựa theo lời con trai để xử lý việc  êm xuôi.
Bà  giả vờ bình tĩnh : “Bình thường  con là  hiểu chuyện, hôm nay   ? Không  việc gì thì về nhà .”
Nói xong trong lòng bà  cũng dần bình tĩnh .
Phải  rằng đến hôm nay Bùi Nhị Xuân,  kính trọng nhất chính là  chồng .
“Mẹ nhường đường cho con   ạ.” Không nghĩ tới Bùi Nhị Xuân  đưa tay đẩy  chồng  để  bên trong.
Lời  xong, lòng của chị  cũng  định .
Ngô Đại Muộn  dọa sợ, hai chân run rẩy: “Nhị Xuân, con đừng  trong.”
Bùi Nhị Xuân lạnh lùng vượt qua  chồng   bên trong  lớn tiếng: “Tất cả   mau đến đây mà xem,  Đổng Hòa Bình với thanh niên trí thức Trần cùng   ở  giường !”