“Các  về lo việc nhà  ! Đừng  rảnh rỗi lo chuyện thiên hạ, nếu ai còn cố tình  theo thì đừng  trách   nể mặt.”
“Bang” tiếng cây chổi rơi xuống đất nặng nề khiến   đều lùi  vì sợ  đánh trúng.
Sau khi bình tĩnh , tất cả   miệng thì đều mắng chửi bà  nhưng chả ai dám  theo nữa.
Trương Liên Hoa giống như bà điên  nên chẳng ai dám chống đối bà .
Đợi đến khi ai về nhà nấy  Miêu Lan Hương mới hỏi một câu: “Tú, con rể lớn nhà bà  thật sự là  vụng trộm ?”
Chu Tú Tú lạnh nhạt : “Có lẽ  sai .”
Đổng Hòa Bình   nhân vật quan trọng của quyển sách  nên trong sách chỉ kể sơ qua về  .  Chu Tú Tú    thời thế  đổi   sẽ trở thành ông chủ của một doanh nghiệp nhỏ  đó phát triển thành một doanh nghiệp  tiếng tăm, cuộc sống  thuận lợi.
Mà Bùi Nhị Xuân chịu đựng nhiều khổ cực cuối cùng  chẳng  gì, do đó  thể nhận  rằng bản  Đổng Hòa Bình là  phong lưu trăng hoa.
Chỉ là    khi  Bùi Nhị Xuân bắt gặp bọn họ sẽ  .
Người nhà họ Chu vốn thật thà, bình thường ít khi  chuyện đạo lý, khi nhà họ Bùi xảy  chuyện lớn như  trong lòng họ đều thấy  thoải mái.
Ai bảo hai  con nhà  cứ bắt nạt Tiểu Niên và Tiểu Uyển.
Khi nhốn nháo qua , họ khẩn trương    hai đứa trẻ.
Hai đứa bé  tính tình ngoan ngoãn, lanh lợi. Vừa nãy Trương Liên Hoa và Bùi Nhị Xuân tới gây chuyện   chúng nó từ lúc nào từ nhà chạy  đây và    những gì.
Miêu Lan Hương than một tiếng “ôi”  vội vàng đến gần mấy đứa nhỏ: “Làm các cháu sợ hãi đúng ?” Ngay lúc bà  tới   trong gia đình cũng vây quanh .
Chỉ là Tiểu Niên và Tiểu Uyển  trả lời họ, hai đôi mắt cứ  chằm chằm Chu Tú Tú.
Chẳng  thời gian qua bao lâu, Tiểu Niên mới nhỏ giọng hỏi: “Mẹ,   cần  và con nữa ?”
Tiểu Niên cắn môi, hai má phồng lên   lời nào, trong đôi mắt   rõ là  bé đang thất vọng  khó chịu.
Nhìn  ánh mắt của bọn nó hai chị dâu cảm thấy đau xót.
Trong mắt mấy đứa trẻ là sự tin tưởng và ỷ    của . Nói một câu thật lòng, bây giờ em chồng  đến thị trấn  việc, về  lấy chồng mới  sinh con thì hai đứa bé  chính là gánh nặng. Tuy  hai đứa nhỏ thật sự đáng thương nhưng đều là phụ nữ các cô  thể hiểu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-124.html.]
Miêu Lan Hương thở dài một tiếng: “Tú , con đừng buồn, khó lắm mới  một công việc  như , con  chăm chỉ  việc. Còn hai đứa trẻ  sẽ  con chăm sóc thật .”
Chu Đại Bân và Chu Tiểu Bân    cùng quyết định gật đầu.
“Em gái,   cả ở đây các cháu sẽ  đối xử tử tế.”
“Anh hai hứa với em, hai  sẽ  để chúng nó  đói bụng.”
Hai  chị dâu   chồng và chồng   như  dù   nên  gì nhưng họ cũng  phản đối.
Mỗi  một câu, dường như nhà họ Chu chắc chắn cô sẽ bỏ rơi hai đứa trẻ, ngay cả Tiểu Niên và Tiểu Uyển cũng cảm thấy như , cúi đầu  chân .
Không  bất kì ai trách cô.
Chu Tú Tú bất đắc dĩ bật : “Ai    cần các con nữa?”
DTV
Giọng  cô ấm áp nhẹ nhàng như mang theo một năng lượng đặc biệt  thể   khác yên tâm.
Tiểu Niên và Tiểu Uyển ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngạc nhiên, đôi mắt chúng long lanh, hàng mi dày chớp chớp như  hiểu   đang  gì.
Chu Tú Tú  tươi, cô  xuống đất, dang rộng vòng tay.
Cũng   do uất ức  vui mừng, Tiểu Uyển mếu máo, hai đứa chạy về phía , Tiểu Niên  ngập ngừng nhưng   đang ôm chặt em gái liền lao nhanh  vòng tay Chu Tú Tú.
Thân hình Chu Tú Tú mảnh mai  hai đứa trẻ sà  ,  mấy cái đầu nhỏ trong vòng tay   gương mặt cô nở một nụ .
“Tú.” Miêu Lan Hương lo lắng rằng bọn trẻ hi vọng càng nhiều   sẽ càng thất vọng.
Bà dùng giọng điệu nhẹ nhàng .“Tiểu Niên và Tiểu Uyển ở đây con cứ yên tâm . Về  con thường về thăm chúng nó,  nhiều đứa trẻ đều lớn lên như thế.”
Tiểu Niên và Tiểu Uyển   những lời bà  chỉ ngoan ngoãn ở trong vòng tay Chu Tú Tú.
Chu Tú Tú ngẩng mặt,   với Miêu Lan Hương: “Mẹ, con đến nhà máy thịt  thủ tục chính thức. Xưởng  nhiều đãi ngộ ,  nhà trẻ nên  thể chăm sóc bọn nhỏ. Đợi con ở đó  định sẽ  về đón Tiểu Niên và Tiểu Uyển lên thị trấn ở, nhưng quãng thời gian   phiền   .”
Cô  hai  chị dâu: “Chị dâu cả, chị dâu thứ thật ngại quá.”
Cả nhà đều   như  hiểu cô đang  gì.