Nghĩ đến nếu đầu bếp mới   ông   ý định  cưới cô, chắc sẽ về thôn đốt pháo ăn mừng, trở thành vợ của phó xưởng, là chuyện vinh hạnh cỡ nào!
Dương An Định tự tạo cho bản  cảm giác siêu việt, khóe miệng nhịn   giương cao lên, thấy  từ phòng bếp  , mới khôi phục  bộ dáng nghiêm túc lúc ban đầu.
Ông  quyết định trở về hỏi thăm chuyện của nữ đầu bếp mới  một chút, miễn cho đến lúc đó cưới  một  phụ nữ  rõ ràng về nhà.
Lúc , Chu Tú Tú nào  Dương An Định  nghĩ xong ý định  cưới cô về, khi  cô  chạm mặt Bùi Hi Bình,  mặt lộ  một nụ .
“Tại    cũng  thể gặp  ?” Cô  nhạt .
Bùi Hi Bình  hiểu   chút ngượng ngùng, ho khan một tiếng, đưa tờ đơn cầm trong tay : “Chủ nhiệm Lưu    cô điền đơn nhân sự vẫn  đủ tỉ mỉ.”
Chu Tú Tú nhận tờ đơn,  khỏi  Bùi Hi Bình lâu hơn chút.
Mấy ngày nay, cô   , Bùi Hi Bình   công nhân ở xưởng thịt. Cô   là một  thích nhiều chuyện, nhưng  giống như một nhân vật lớn ở chỗ , ai cũng  đến. Có  ghen tị đỏ mắt việc   cả nhà xưởng trưởng yêu thích,   lấy   tài liệu học theo, còn   cử   đại diện   việc cho xưởng,  chung ,  quả thật là một công nhân viên chức   tiếng.
 một công nhân viên chức  năng lực như ,  đặc biệt tới tìm cô chỉ vì một tờ đơn  thiếu ? Đây cũng   là nhiệm vụ của .
Không  vì , Chu Tú Tú  cảm thấy  đối xử với   đặc biệt,  giống những  khác.
Cô lấy cây bút từ trong tay , đặt tờ đơn lên tường, điền  phần chỗ trống ở tờ đơn, thuận miệng : “Mấy ngày   quen  hiệu trưởng Phương, bà    thể giúp , đến lúc đó   thể đưa hai đứa trẻ đến đây .”
Sau khi  xong, tờ đơn cũng  điền xong, Chu Tú Tú đặt bút ký tên: “Tất cả     một  như   dễ dàng, nhưng   cảm thấy  .  vẫn cảm ơn lòng  của  , nguyện ý cho  phụ một tay. Có điều vài ngày   còn   một  tin đồn,   vì cái bánh ú mà  đưa  cãi  với đồng chí Tiêu…”
Bùi Hi Bình  hề nghĩ ngợi : “ với cô  chỉ  quan hệ đồng nghiệp bình thường.”
Chu Tú Tú : “Cho dù như thế nào, tiếp xúc với  nhiều cũng  .”
Cô  ánh mắt Bùi Hi Bình, dừng  hồi lâu, chậm rãi : “Đồng chí Bùi, trong  thời gian  cảm ơn .”
Chu Tú Tú cầm tờ đơn với bút đưa cho .
Khóe miệng cô hiện lên một nụ  nhạt, ánh mắt  kiên định, toát  vẻ nóng bỏng nhưng  hết sức chân thành.
Bùi Hi Bình trầm mặc nhận tờ đơn với bút mà cô đưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-120.html.]
Chu Tú Tú xoay   về phòng bếp, còn  quên xua tay : “Trở về .”
Cô cũng   tuổi trẻ  trải,   thể    tình cảm bản  đối với Bùi Hi Bình là loại tình cảm gì.
Khi mới bắt đầu là cảm kích, cảm thấy  tạo cho cô một cảm giác  an ,  đến ngày cho  bánh ú đó, tim cô bắt đầu đập nhanh.
Người đàn ông như Bùi Hi Bình, quả thật phù hợp với tất cả điều kiện của nửa  mà cô suy nghĩ, nhưng còn cô thì ?
Chồng của nguyên chủ qua đời, một  mang theo hai đứa trẻ, hộ khẩu nhà... Không  là cô tự coi nhẹ bản , nhưng tất cả điều kiện đều cột chung  một chỗ,  cho cô   nhiều hy vọng xa vời  tương lai.
DTV
Còn  bằng nhân lúc tình cảm  mới nhú,  tay chặt đứt,  cần suy nghĩ quá nhiều.
Chu Tú Tú nghĩ đến đây, thoải mái , lúc rời  chỉ để  một bóng lưng xinh .
Nhìn bóng lưng của cô, ánh mắt Bùi Hi Bình từ từ ảm đạm xuống.
Anh cúi đầu,  tờ đơn bản  đang siết chặt trong tay.
Chữ  xinh , như nước chảy mây trôi, giống cảm giác mà cô tạo cho , dịu dàng mà tỉ mỉ,  cảm giác tương xứng, nhưng thỉnh thoảng cũng toát  vẻ mong manh, yếu đuối đến vô cùng.
Là sự chủ động của   phiền đến cô ?
Bùi Hi Bình một  nữa  phía hướng phòng bếp, ánh mắt  rõ ý tứ.
…
Bất tri bất giác, Chu Tú Tú  đến xưởng thịt  năm ngày.
Trước đây, cô là   việc tự do, lúc    nghiêm túc  việc, cảm giác ngược  cũng  tệ.
Trong ký túc xá  hai cô gái nhưng đều  nhiệt tình, bình thường đều kéo cô  dạo cửa hàng bách hóa, đối với chuyện , thật  Chu Tú Tú   hứng thú lắm.
Thời đại , quần áo ở các tiệm bách hóa lớn cũng     mắt, cao cấp một chút sẽ là váy liền   từ sợi tổng hợp, cô thật sự mua  nổi, chỉ  cho  thèm!