Mắt cô  ,  hẹp dài  quyến rũ.  điều thu hút sự chú ý của ,    là đôi mắt giàu tình cảm .
Cái   thấy là đáy mắt mang ánh sáng  thuần khiết  còn trong trẻo.
Giống như một chú thỏ con  chạy từ trong rừng , rõ ràng  thế giới bên ngoài  nguy hiểm, nhưng vẫn lấy hết dũng khí,  xông  một . Cũng may dù ánh mắt chú thỏ con  trong trẻo, nhưng cũng mang theo sức mạnh, tinh thần  chịu thua đó khiến cô hiểu đời mà cũng  hiểu đời, chao đảo cũng   khiến   quá lo lắng.
Cũng   đối mắt với  bao lâu, cuối cùng Chu Tú Tú cũng khôi phục tinh thần.
Cô khẽ ho một tiếng, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng xoa mũi, nhẹ giọng : “   chữ.”
Nói xong, cô cúi đầu, tay cầm bút trắng nõn, nghiêm túc điền  bản kê khai.
Tóc cô  dài, tùy ý vén lên, lúc cúi đầu vài sợi tóc mai xõa xuống. Cô ghét vướng víu, đầu nghiêng nghiêng,   mấy sợi tóc rơi xuống.
Lần  cô dứt khoát mặc kệ, tùy ý để tóc phấp phới, dáng vẻ dịu dàng điền hết bản kê khai.
“ điền xong .” Lúc ngẩng đầu lên  nữa, Chu Tú Tú mỉm , cảm ơn Bùi Hi Bình một tiếng.
Chỉ cần tốn mấy phút là  xong thủ tục nhận việc .
Lúc  thấy chủ nhiệm trong văn phòng lấy con dấu ở trong ngăn kéo , lúc đóng một dấu lên bảng kê khai của cô, Chu Tú Tú  thở phào một .
Bắt đầu từ bây giờ, cô  thành công nhân ở đơn vị quốc doanh , chất lượng cuộc sống  đạt một bước tiến mới.
Bây giờ là buổi chiều, nhân viên còn  tan ,  khi Chu Tú Tú hỏi đơn giản bữa trưa ở nhà ăn hôm nay, lập tức quyết định   khu sơ chế  việc.
Cô cảm ơn Bùi Hi Bình một tiếng, xoay  bước , mái tóc dài tung bay, hùng hùng hổ hổ chạy về phía nhà ăn.
Nhìn bóng lưng tràn đầy sức sống của cô, Bùi Hi Bình bật , xoay   về chỗ  của .
Sự xuất hiện của Chu Tú Tú,  tinh thần của   trong bếp tăng lên.
Lúc  chắc chắn   cô sẽ  việc  thế đầu bếp Ngô, mấy đồng chí bắt đầu giới thiệu với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-112.html.]
“Cô Chu,  tên Nhiếp Quốc Phong,   việc mua hàng. Nếu cô  nguyên liệu gì đặt biệt cần,   với  một tiếng, mỗi sáng  đều sẽ đến chợ một chuyến.”
“Cô Chu,  tên Vương Tiểu Mai, việc  thường  là kiểm kê nguyên liệu, nếu dì lao công   thời gian,  cũng sẽ rửa bát giúp.”
“Cô Chu,  tên Trương Đới Đệ,  việc cắt rau củ.”
“Cô Chu, lúc   cũng từng giúp đầu bếp Ngô cắt rau củ .”
“Còn  ,  cũng là…”
Chu Tú Tú  đến ngây ngốc.
Phòng bếp ở phía  đều  phân công, mỗi  cũng  nhiệm vụ cho riêng , nhưng chỉ cắt rau, thì cần nhiều  như  , lúc  tay của đầu bếp Ngô  dát vàng, nên  thể tự cắt ?
“Sau , ba  cắt rau sẽ theo  học nấu ăn. Nấu cho nhiều  ăn  dễ,  kiểm soát độ nóng thật chính xác, cẩn thận từng chút. Nếu  chăm chỉ học hành, mấy  sẽ ở phòng bếp ba  năm năm đều chỉ   việc cắt rau.”
Nghe Chu Tú Tú , mấy  thanh niên thoáng ngây ngẩn cả .
“Sư phụ Chu, cô  dạy chúng  học nấu ăn thật ?”
“Trước đây đầu bếp Ngô chỉ cho chúng  cắt rau, sẽ  để chúng  đến gần bếp lò…”
Chu Tú Tú  hiểu hỏi: “Mọi  đều là học trò,  thì  học  bản lĩnh của thầy chứ. Chỉ  cắt rau,  ở nhà cũng  thể học , việc gì  tới nơi ? Sau  theo  học, tương lai nếu  ý định gì, cũng coi như  kỹ năng để mưu sinh.”
Cô cầm khoai lang bắt đầu gọt vỏ, động tác dứt khoát, dừng một chút,  giương mắt với hai  khác : “Quốc Phong với Tiểu Mai, hai  cũng như . Nếu như  hứng thú, sắp tới nếu   nấu ăn, hai  đều  thể ở bên cạnh .”
Chu Tú Tú  chuyện  thẳng thắn, đơn giản mấy câu,  đem ý tứ   rõ ràng. Ngay từ đầu   còn  tin, kéo kéo lỗ tai của , coi như  lầm, nhưng  khi thấy dáng vẻ chắc chắn của cô,    khỏi vui mừng khôn xiết.
Trước , đầu bếp Ngô   để cho bọn họ học, giống như sợ bí quyết gia truyền của   trộm ,  ai  thể nhàn rỗi trong lúc nấu ăn,    thể tới gần đầu bếp Ngô.
Mấy năm nay kiếm  việc   chuyện dễ dàng, những  học trò cũng  dám  trái ý của ông ,  thể  gì khác ngoài việc vùi đầu , một lời cũng  dám .
DTV
Một  thời gian dài, bọn họ cũng  sớm tập mãi thành thói quen, nhưng  nghĩ tới, đầu bếp Chu mới tới  đồng ý chỉ bọn họ học nấu ăn!