"Một     xa còn hai đứa nhỏ  thì   ? Chỉ  thành công nhân biên chức, bọn nhỏ mới  thể học ở nhà trẻ của nhà máy,  vấn đề mới  thể giải quyết ."
Nhạc Hoa Bình sửng sốt, cúi đầu xuống  hai đứa nhỏ.
Mà lúc ,  xong lời  Chu Tú Tú, ánh mắt của Tiểu Niên cùng Tiểu Uyển đột nhiên sáng ngời lên, mặc dù   câu nào nhưng biểu cảm của cả hai đều như thể   thông suốt.
Nhạc Hoa Bình than nhẹ một .
Làm quả phụ thật sự là  dễ dàng,  việc cũng chỉ để lo cho hai đứa nhỏ.
DTV
Dự định lên trấn  công nhân thời vụ của nhà máy thịt chắc công  đổ bể , thật sự quá đáng tiếc.
...
Đầu bếp Ngô thực sự  quý trọng công việc  phân công .
Dù là công nhân thời vụ, đến cục thành phố vẫn  tiếng thơm hơn, thời điểm  chuyện với đám bạn chỉ  chăn trâu ở quê, thể diện cũng cao hơn hẳn. Cùng  việc kiếm sống như  nhưng tương lai  thể tăng lương, kiếm thêm nhiều tiền, một bước lên mây   còn phụ thuộc  con gái của xưởng trưởng Tiêu nhà máy thịt!
Chỉ tiếc hôm qua  nhanh quá,  kịp mở miệng  cảm ơn cô !
Lúc  các công nhân viên chức trong đơn vị lục tục đến căn tin ăn cơm, đầu bếp Ngô  chuẩn   thứ xong xuôi, thông qua cửa sổ nhỏ của nhà bếp  xuyên qua căn tin thấy bí thư Tiền  tới , lập tức hít sâu một , bưng bát   ngoài.
Bí thư Tiền đang cùng các công nhân viên chức khác xếp hàng, ánh mắt mang theo vài phần mong chờ. Ngày hôm qua  ăn một bát sủi cảo ở đây  ông  cảm thấy  mỹ mãn, đến mức lúc tối về nhà còn tâm đắc kể  kể  với vợ .
Ông  đến  sáng sớm như  chính là để chờ  ăn một bát sủi cảo.
"Bí thư Tiền." Một âm thanh khàn khàn đầy mùi nịnh bợ truyền đến.
"Sủi cảo    nấu riêng cho đồng chí, nóng hổi  thơm ngon."
Hai tay đầu bếp Ngô bưng bát, bàn tay cũng cảm nhận  sự nóng rát từ bát sủi cảo. Lời  ông   thốt   khiến cho  ít     , tình cảnh  khiến cho sắc mặt của bí thư Tiền cứng đờ.
Ông  ho nhẹ một tiếng, điềm đạm : "Cục thành phố của chúng  cũng  quy định của cục thành phố, bất cứ là công nhân lao động ở  trấn  là lãnh đạo thì cũng  xếp hạng trật tự. Lần    thể bỏ qua nhưng      như thế nữa."
Đầu bếp Ngô   đến mức nét mặt già nua đỏ lên, cúi đầu khom lưng: "Thưa bí thư,   rõ."
Bí thư Tiền  hề nhiều lời,  đầu tìm một cái ghế trống,  xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-105.html.]
Đầu bếp Ngô rảo bước  theo, đem bát sủi cảo đặt  mặt ông .
Bí thư Tiền cầm một đôi đũa, gảy gảy trong miệng bát: "Hôm nay vỏ bánh chẻo   trong như hôm qua."
Đầu bếp Ngô ngẩn , nụ  cứng đờ  khóe miệng: "Để    sẽ cán nhân bánh mỏng hơn."
Bí thư Tiền  hờn giận bĩu môi, gắp một cái sủi cảo bỏ  miệng nhai.
Vừa cắn một miếng, sắc mặt của ông   lập tức  đổi.
Không   thể ăn , nhưng đây tuyệt đối   hương vị mà ông   thưởng thức ngày hôm qua, càng   hương vị in sâu trong trí nhớ.
Đầu bếp Ngô căng thẳng  ở một bên, hai tay siết chặt , thấy bí thư Tiền nhướng mày,  cảm thấy  .
Ngay  đó, ông   tận mắt chứng kiến bí thư Tiền nhổ luôn miếng bánh chẻo  cho  trong miệng  .
Ngày hôm qua bí thư Tiền rõ ràng ăn  ngon, còn tấm tắc khen  dứt miệng. Hiện tại  thể hiện thái độ , chẳng lẽ tay nghề của ông    bằng nổi một  con gái nông thôn? Không thể nào!
"Ông đang  cái quỷ gì thế?" Bí thư Tiền lấy  một chiếc khăn mùi xoa lau miệng.
Lòng đầu bếp Ngô nguội lạnh, vẻ mặt khó coi: "Chẳng lẽ do  hợp khẩu vị? Có   nhạt hoặc mặn quá ?"
"Không nhạt cũng  mặn, nhưng vị thì   gì." Vẻ mặt bí thư Tiền bình tĩnh.
"Ông lấy cái bát nước tương ngày hôm qua  đây, để  nếm thử một chút."
Mồ hôi  lưng đầu bếp Ngô túa : "Nước... nước tương?"
"Không  nước tương cô gái hôm qua pha theo hướng dẫn của ông ?" Bí thư Tiền cao giọng .
Đầu bếp Ngô thật hít một  sâu, xoay  : "  ,   ngay đây..."
Cũng  đợi ông  dứt lời, bí thư Tiền  đặt đôi đũa lên bàn: "Thôi, cho dù  chấm loại nước tương đó thì cũng    hương vị . Ngày mai ông   một  nữa, dựa theo công thức ngày hôm qua mà , độ đậm đà  đủ, nhân bánh cũng thơm ngon là  thể đem  hương vị giống như y đúc."
" cho ông  ở đây là vì tay nghề nấu ăn của ông, nhưng nếu ngay cả tay nghề cũng   gì, thì  cần thiết  ở  chỗ  nữa."