Trứng chưng nước trơn trượt mềm mịn, cho  trong miệng  trơn trượt  cổ họng, Tiểu Niên và Tiểu Uyển ăn  thỏa mãn, đôi mắt to như quả nho cùng cái miệng nhỏ  ngừng giương lên.
Ăn cơm chiều xong, ba  con  cùng   rửa bát, Chu Tú Tú hát một bài, hai đứa nhóc theo  cũng rung đùi đắc ý, đùa vui thật sự vui vẻ.
Thời gian ban đêm cũng đến  mau, chờ đến khi cho hai đứa nhỏ  ngủ, Chu Tú Tú bưng ly sứ  ở cánh cửa  về phía chân trời.
Có  cô sẽ  trở về  nữa ?
Thật  cô  tiếp nhận  hiện thực , thậm chí còn tình nguyện  thể  về.
Nếu như  một cơ hội để cô trở  về chỗ cũ   thể  sẽ   ? Trả  cho nguyên chủ  vĩnh viễn sẽ biến mất?
Tiểu Niên và Tiểu Uyển vẫn cần  che chở, cô  ở  nơi  tận lực  bạn với hai đứa nhỏ lâu hơn một chút.
Ban đêm vô cùng yên lặng, Chu Tú Tú ngủ  sâu giống như vốn dĩ cô  sinh  và lớn lên ở nơi .
Chỉ là sự bình tĩnh ấm áp   liên tục kéo dài  bao lâu, sáng sớm ngày hôm  cô   một trận mưa to tầm tã  cho tỉnh giấc.
Giọt nước mưa to dọc theo mái nhà đến  báo hiệu , so với đài phun nước của đời   khi còn đồ sộ hơn.
Chu Tú Tú sợ tới mức giật b.ắ.n cả , cô nhanh chóng bò dậy khỏi giường,  mặt hai đứa nhỏ cũng đều là nước mưa, tay ngắn nhỏ nhắn của chúng nhẹ nhàng xoa , xoay   tiếp tục  ngủ.
Cô dở  dở , vỗ lấy cái m.ô.n.g của hai đứa: "Mau  lên, trong nhà dột ."
Căn nhà tranh   nhiều năm   trang trí, chính bởi vì nơi   cũ nát đến nỗi  thể ở nổi, ngày thường còn đỡ nhưng nếu như đụng  ngày mưa to, nước mưa rơi xuống trong phòng sẽ tràn ngập nước mưa, cầu an   ngủ cũng  .
Tiểu Niên và Tiểu Uyển  Chu Tú Tú đánh thức nên vẫn còn ngây ngốc, thấy  cầm lấy cái chổi đang quét nước mưa chảy đầy  mặt đất  ngoài, hai đứa nhỏ mới dần dần tỉnh táo .
DTV
"Lấy thùng nước  đây trợ giúp cùng ." Chu Tú Tú chỉ  thùng nước ở góc nhà.
Một phòng đều là nước mưa, Chu Tú Tú cũng  rảnh  đầu , Tiểu Niên với Tiểu Uyển sức lực vẫn còn nhỏ chỉ  thể dùng giẻ lau lau một trận,  đó  vắt  thùng nước, ba  luống cuống tay chân .
 trận mưa  một chốc một lát vẫn  dừng       biện pháp nào cả, Chu Tú Tú chỉ  thể ôm hai đứa nhỏ  đến nhờ cậy cán bộ ở uỷ ban thôn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-103.html.]
Nửa buổi sáng chậm trễ qua , cả  Chu Tú Tú chật vật, trong lòng suy nghĩ trận mưa   khi đến buổi tối vẫn  chịu dừng, cũng   nên  thế nào mới .
 mà đúng lúc , ở uỷ ban thôn  đột nhiên   tới.
"Xin hỏi đồng chí Chu Tú Tú  ở đây ?" Người nọ .
"  qua nhà ăn  thấy bọn họ  cô  đang ở uỷ ban thôn."
Nghe thấy giọng , động tác lau mặt cho hai đứa nhỏ của Chu Tú Tú đột nhiên dừng , cô ngẩng đầu lên .
Người nọ vội vàng  tới: "Đồng chí Chu, cô ở chỗ  thì thật  quá! Xưởng trưởng Tiêu của chúng  hy vọng  thể mời cô  đầu bếp nhà ăn trong xưởng của chúng , nếu như  thể hiện tại sẽ  ngay." Dừng một chút,     thêm.
"Đơn vị cũng  sắp xếp ký túc xá cho cô , hôm nay  thể trực tiếp tới ở!"
Vẻ mặt tươi  đầy mặt của   như đụng  chuyện mừng gì đó, nhưng   mới  dứt lời tất cả   ở đây đều vẫn yên tĩnh.
Sắc mặt bí thư chi bộ thôn và chủ nhiệm Liên đoàn phụ nữ đều khẽ  đổi, ánh mắt  Tiểu Niên và Tiểu Uyển lập tức  trở nên phức tạp.
Hai đứa nhỏ  cái hiểu cái  nhưng  giống như nhận thấy điều gì đó.
Mẹ  vứt bỏ hai đứa ?
...
Ở bên , đầu bếp Ngô ở nhà ăn thành phố  bắt đầu phát huy một trận.
Ông  lấy cái muỗng lớn vớt sủi cảo   ngon nghẻ  để  trong bát,  đó  hít sâu một .
Bí thư Tiền   ăn sủi cảo, ông  cũng  dùng hết cả sức lực của  để   một mâm .
Ngày hôm qua tay nghề của cô gái nhà quê   bí thư Tiền khen ngợi  dứt miệng, hôm nay ông    một bát sủi cảo thật ngon, chắc hẳn ông  cũng sẽ khiến bí thư Tiền ngạc nhiên  thôi đúng ?