Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Bá Chủ Là Tôi - Chương 83

Cập nhật lúc: 2024-11-22 04:01:59
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim Mê thấy Tạ Trì cả ngày hôm nay .

 

Lúc sáng sớm chạy bộ về nhà thì , buổi trưa ăn cơm càng ở nhà, loáng cái tới buổi tối… Chỉ sợ là bữa tối Tạ Trì cũng về nhà ăn.

 

Kim Mê bế Gia Quả ghế sô pha, cô thầm nghĩ như cũng , để tránh hai gặp thấy lúng túng.

 

Lúc Tạ Trì xong công việc trong ngày hôm nay, đang hỏi bác sĩ về tình trạng bệnh của .

 

Mất ngủ là tình trạng phổ biến ở xã hội ngày nay, bác sĩ mà Tạ Trì tìm uy tín trong lĩnh vực .

 

Mặc dù thể chữa khỏi bệnh triệt để cho .

 

“Bác sĩ Quan, giấc ngủ ngon lây cho ?” Tạ Trì hỏi câu thắc mắc mà giấu trong lòng cả ngày trời.

 

Bác sĩ Quan đang ở một bên bàn việc, hai tay chắp bàn, chiếc áo blouse trắng mang cảm giác yên tâm cho khác đến lạ: “Từ góc độ tâm lý học mà thì cũng khả năng đó. Ví dụ như khi chúng thấy khác ngáp thì vô thức não bộ cũng khiến chúng ngáp theo.”

 

Nghe thấy bác sĩ , Tạ Trì cảm thấy nghi ngờ vô căn cứ của bỗng trở thành chủ đề khoa học. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

 

“Hôm nay sắc mặt của , chắc là tối qua ngủ ngon chứ hả?” Bác sĩ Quan bệnh đối diện, là một bác sĩ trách nhiệm thì tất nhiên luôn chú ý đến tình trạng của bệnh nhân .

 

Tối qua đúng là Tạ Trì ngủ ngon, nếu như sáng nay cũng thì khí sắc của lẽ còn hơn: “Ừm.”

 

“Lây giấc ngủ ngon của khác hả?”

 

“... nghĩ chắc là .”

 

Bác sĩ Quan cong môi giống như một ba già hiền lành: “Thế thì thể ngủ chung với nhiều hơn, lẽ cũng trị chứng mất ngủ cho phần nào.”

 

Tạ Trì: “...”

 

“Có cần kê thêm thuốc cho ?”

 

“Không cần , thuốc từ vẫn uống hết.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-83.html.]

 

Bác sĩ Quan gật đầu và đưa lời đánh giá chuyên môn của với tư cách là một bác sĩ: “Dùng thuốc để chữa mất ngủ thì cũng biện pháp hữu ích lâu dài, nếu thể lây giấc ngủ ngon từ khác thì chắc chắn sẽ hiệu quả hơn thuốc thang nhiều.”

 

“...” Cũng hơn bao nhiêu, sắp tới đừng là ngủ chung, nhất là đừng đụng mặt thì hơn.

 

Anh im lặng một lúc mới mở miệng: “Dựa khác hơn dựa thuốc ?”

 

Bác sĩ Quan sửng sốt, ông đưa tay đẩy mắt kính sống mũi thong thả đáp : “Câu hỏi mang tính triết học, thuộc phạm vi điều trị của .”

 

Sau khi rời khỏi chỗ của bác sĩ Quan, Tạ Trì vẫn luôn im lặng xe. Trần Giác cảm thấy nỗi lòng của tổng giám đốc sâu như kim đáy biển. Rõ ràng hôm qua và cô Mạnh vẫn còn nhắn tin cho , chia sẻ về công việc thường ngày mà hôm nay thậm chí còn về nhà ăn tối.

 

Kim Mê ăn cơm tối một đưa Gia Quả dạo một vòng. Chắc là Tạ Trì vì cô thấy giày của cửa, nhưng chắc tối nay đến phòng tập thể dục, hiển nhiên chuyện buổi sáng tạo thành một cú sốc cho .

 

Ngẫm thì cũng gì lạ, nếu đổi là cô thì chắc cô cũng chẳng mặt mũi mà gặp ai hết.

 

Tối nay Kim Mê về phòng của để ngủ, cô chắc chắn là chiếc giường ở phòng êm ái và thoải mái như giường trong phòng Tạ Trì.

 

Lúc ăn sáng, cô hỏi riêng quản gia thì mới chiếc giường trong phòng Tạ Trì là đặt theo yêu cầu riêng nên giá trị đắt.

 

“Ồ, , việc gì ạ.” Sau khi Kim Mê cả một chuỗi dãy thì bỗng thấy chiếc giường trong phòng cũng đến nỗi tệ như .

 

“Nếu như mợ chủ thích thì thể bảo chủ cho cô một chiếc cùng kiểu dáng.” Hoặc cô thể ngủ luôn giường của chủ cũng , dù thì chiếc giường đó cũng lớn tới mức bốn mới hết chỗ.

 

Kim Mê thì lắc đầu nguây nguẩy: “Thôi , tiêu tiền như thế .” Đọc Full Tại Truyenfull.vn

 

Bây giờ cô thậm chí còn nhận công việc mới nên còn khả năng tiêu tiền nhiều như nước giống đây nữa.

 

Tiền chi tiêu một cách khôn ngoan!

 

Quản gia bên cạnh tỏ ngạc nhiên: “Mợ chủ đùa , nếu cô đặt một chiếc thì đây sẽ chịu trách nhiệm liên lạc và đặt hàng cho cô. Hóa đơn sẽ chuyển cho chủ và sẽ là thanh toán ạ.”

 

Nghe thấy bản tự trả tiền, Kim Mê bỗng thấy rung động: “Tạ Trì đồng ý ?”

 

“... Chắc chủ sẽ tính toán tiền nhỏ nhặt với cô .” Mặc dù mối quan hệ giữa chủ và mợ chủ đây mấy , nhưng vấn đề tiền bạc thì chủ từng tỏ keo kiệt. Cứ nghĩ tới hai bình rượu vang mà mợ chủ mở uống say , bình nào bình nấy đều giá trị rẻ chút nào.

Loading...