Kim Mê: "?"
Vậy còn đang nghĩ cho cô đấy ?
“Đổi một lý do khác hơn .” Kim Mê nhàn nhã sang một bên, cô xem còn thể nghĩ điều gì vô lý khác nữa .
"..." Tạ Trì im lặng một lát, bàn đàm phán bao nhiêu phi vụ ăn , rõ nhất nên nắm thóp đối phương như thế nào.
Vì , : "Đổi phòng với , sẽ cho cô sờ cơ bụng của ."
Kim Mê: “???”
Lúc , cô đòi sờ cơ bắp của , cô như một phụ nữ lưu manh, còn đầu bỏ nữa. Thế mà, hôm nay chủ động đề xuất cho cô sờ cơ bụng của ?
Bình tĩnh nào Kim Mê, chắc chắn trong chuyện âm mưu to lớn gì đó mới thể khiến hy sinh lớn đến mức .
Cô bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về điều đặc biệt trong căn phòng của mà từ đó đến giờ cô vẫn bao giờ nhận .
Không lẽ là phòng đồ lớn hơn ? hằng ngày khi ngoài Tạ Trì cũng chỉ mặc đồ vest, thậm chí màu sắc cũng từa tựa cả!
“Rốt cuộc thích cái quái gì trong phòng thế?” Kim Mê nghĩ đến nát óc cũng thể nghĩ .
Tạ Trì hề trả lời câu hỏi của cô mà tiếp tục giải thích thêm điều kiện của : “Có thể cần đổi phòng, chỉ cần chúng sang phòng của đối phương ngủ một đêm là .”
Anh suy nghĩ qua , buổi tối hôm đó thể chỉ là do căn phòng, chừng còn liên quan đến giường ngủ và cảnh nữa. Trong tình huống cần đổi những yếu tố bên ngoài , sang phòng đó ngủ một đêm thì sẽ thể kiểm chứng dễ ngủ hơn .
Sau khi xong, nhất thời Kim Mê phản ứng gì. Tạ Trì dậy, định rời khỏi phòng tập gym: "Nếu cô chịu, thì điều kiện đó sẽ tự động vô hiệu ."
Kim Mê vô thức nắm lấy cổ tay , níu : “Ấy, chờ , cũng là đồng ý .”
Tạ Trì đầu cô, Kim Mê khẽ ho nhẹ một tiếng, bộ dè dặt buông cổ tay : “Ngủ một đêm, sờ một ?”
Tạ Trì: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-80.html.]
Rõ ràng là lúc đưa điều kiện, cũng cảm thấy kỳ quặc như .
Tại bây giờ điều đó phát từ miệng cô trở nên kỳ quặc đến mức thể diễn tả như nhỉ?
Kim Mê thấy chằm chằm mà lên tiếng nên cũng bắt đầu mặc cả với : “Sao ? nghĩ thế công bằng mà. Anh thể chỉ để sờ cơ bụng của một đó thể đến phòng ngủ bất cứ lúc nào cũng đúng chứ?"
Tạ Trì: "..."
Sợ cô càng thì cuộc trò chuyện sẽ càng trở nên kỳ quặc hơn nên kịp thời lên tiếng: “Đồng ý, tối nay chúng sẽ đổi phòng với .”
Anh đột nhiên đồng ý nhanh gọn như Kim Mê sững sờ trong giây lát nhưng nhanh đó cô bình tĩnh về phía bụng của Tạ Trì.
Hôm nay Tạ Trì vẫn mặc một chiếc áo thun, thậm chí là một chiếc áo tay dài, thực sự ý thức bảo vệ bản .
Kim Mê vẫn thấy qua cơ bụng của nhưng xét về cơ bắp ở cánh tay mà thì lẽ cơ bụng của cũng tập luyện .
Tạ Trì thấy cô liên tục chằm chằm , quai hàm của bất giác siết chặt : “Muốn sờ thì nhanh lên.”
“…” Quản gia đến dắt Gia Quả về chỗ ngủ, thấy câu của thì ngay lập tức yên ở ngoài cửa.
Cậu chủ và mợ chủ đều là trẻ tuổi, chủ còn đang trong độ tuổi sung mãn, việc hai họ nhất thời kiềm chế gì đó trong phòng tập gym cũng là chuyện bình thường.
Thôi thì ngày mai ông mới .
Quản gia nhanh chóng rời khỏi cửa phòng tập gym, ông nghĩ một lát nữa thế nào Gia Quả cũng sẽ chủ đuổi ngoài thôi, cần lo lắng việc ngủ của nó.
Lúc , Gia Quả đang vẫy đuôi, cạnh Kim Mê, ngước đầu lên cùng cô về phía Tạ Trì.
Kim Mê đưa tay về phía Tạ Trì, tay cô nắm lấy vạt áo của nhưng đột nhiên rút tay : "Không , chọn một nơi cảm giác trang trọng hơn mới ."
Tạ Trì: "..."
Anh khẽ mím chặt đôi môi mỏng đôi chân thon dài của tiếp tục bước khỏi phòng tập gym: “Tùy cô thôi nhưng nó chỉ hiệu lực trong vòng hai mươi bốn giờ. Nếu quá hạn, sẽ đợi .”
“… Vừa ? Sao giờ còn tự ý thêm thời gian hiệu lực nữa!”