Tạ Trì thể hiểu nguyên nhân mà bà nội như nhưng nếu bà nội chỉ tìm một thứ để xoa dịu mối quan hệ giữa và Mạnh Xán Nhiên, bà chỉ cần tặng cho họ con ch.ó con mèo là , cần trực tiếp đưa một đứa bé đến đây.
“Bà ơi, bà đưa thằng bé đến đây, ông bà ngoại của nó ?” Con nít là thú cưng, huống chi còn là một đứa bé năm tuổi, là lứa tuổi cần lớn chăm sóc: “Lỡ thằng bé gặp chuyện gì ở nhà bọn cháu thì bà ăn thế nào với ?”
“Cháu cứ yên tâm, bà báo với ông bà ngoại của thằng bé , hai họ đều bảo để thằng bé đến chỗ cháu thì yên tâm, còn định cho Thượng Thượng nhận vợ chồng cháu ba nuôi chứ.”
Tạ Trì: “…”
Bên cạnh sofa, Kim Mê vẫn đang mắt tròn mắt dẹt đối diện với bạn nhỏ. Cậu bé mặc một chiếc áo hoodie dành cho trẻ nhỏ in hoa, một chiếc quần ca-rô nguyên bộ với áo, cổ tay còn đeo một chiếc đồng hồ thông minh dành riêng cho trẻ em.
Nhìn cách ăn mặc thì xem nhà bé vẫn chăm sóc cho bé đầy đủ, chẳng trách bé trông bảnh bao, gọn gàng đến thế.
“Mẹ.” Cậu bạn nhỏ mở đôi mắt to tròn của , gọi Kim Mê một tiếng .
Kim Mê: “…”
mà trông vẻ thông minh cho lắm.
Bên , cuối cùng Tạ Trì cũng gọi điện xong. Thấy cúp điện thoại tới, Kim Mê vội hỏi : “Hỏi rõ ràng ? Ba thằng bé là ai?”
Tạ Trì cầm di động bé sofa một cái kéo Kim Mê sang một bên, thuật lời của bà nội cho cô .
Nghe xong, Kim Mê cực kì tức giận, cô bao giờ thấy cặp cha nào vô trách nhiệm đến thế!
Cho nên bé ba là ai, vì bé thông minh, mà là vì bé thật sự bao giờ từng gặp cha ruột của !
Trời ạ, càng càng tức sôi máu!
“Ý của bà nội là nhờ chúng chăm thằng bé mấy ngày. Cô cũng đừng bận tâm, trong nhà quản gia và dì Chu, còn nhiều hầu sẽ hỗ trợ chăm sóc cho thằng bé, cần cô tự tay việc.” Tạ Trì dứt lời, thấy bé vẫn sofa tò mò về phía họ, bèn tiến gần bé.
“Tên cháu là Thượng Thượng ?” Vừa bà nội gọi bé như : “Tên cháu là hai chữ nào? Cháu ?”
Cậu bạn nhỏ gật đầu, bắt đầu dùng ngón tay chữ trong khí cho xem: “Là chữ Thượng trong Cao Thượng (高尚) ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-153.html.]
Tạ Trì hỏi tiếp: “Vậy tên đầy đủ của cháu là gì?”
“Tên con là Hứa Gia Thượng, chữ Gia trong Gia Tân (嘉宾 nghĩa là khách quý) ạ.”
Hứa Gia Thượng giới thiệu tên của xong, Tạ Trì phản ứng gì, Kim Mê bên cạnh kìm lòng đậu một câu: “Trời ạ, thế lúc cháu cô giáo phạt tên thì xong đời .”
Mặc dù tên của cô cũng chẳng hơn ai nhưng cái đơn giản dễ ! Lúc thi cử, khi cô bắt đầu câu đầu tiên trong bài thi thì các bạn học khác vẫn đang cặm cụi tên !
Hứa Gia Thượng cũng sang cô, với cô: “Mẹ, con cô giáo phạt tên ạ, con ngoan lắm.”
Kim Mê sửa cách xưng hô cho bạn nhỏ , cô là của bé nhưng thấy một bé ngoan ngoãn dễ thương gọi là , ai mà chịu nổi chứ!
Tạ Trì vẫn yên tại chỗ.
“Cô là cháu, chú cũng là ba cháu.” Nét mặt Tạ Trì một chút biểu cảm, đập tan giấc mơ của bạn nhỏ.
Hứa Gia Thượng vẫn ngoan ngoãn tại chỗ ngẩng đầu họ, song nước mắt bắt đầu dâng lên trong đôi mắt đỏ hoe: “Ba là ba của Thượng Thượng ạ?”
“…” Giờ thì ngay cả Tạ Trì m.á.u lạnh vô tình cũng chịu nổi: “Không .”
Nước mắt trong đôi mắt của Hứa Gia Thượng càng ngày càng nhiều. Cậu bé thút thít mấy tiếng, thấy nước mắt sắp chảy , Kim Mê vội vàng : “Chúng là ba của con đây! Con đừng !”
Giọt nước mắt gần chảy đến khóe mắt của Hứa Gia Thượng chợt khựng .
Tạ Trì im lặng sang cô.
“…” Kim Mê khẽ hắng giọng một tiếng, mặc dù trong lòng bồn chồn nhưng vẫn mạnh miệng: “Bọn con nít mà thì cứ gọi là trời sập đất nứt, nếu đêm nay ngủ yên giấc thì cứ chọc cho nó .”
Tạ Trì: “…”
Tuy rằng cũng sợ con nít nhưng vẫn tán thành với hành vi của cô: “Bây giờ cô dối thằng bé thì đây?”
“Chuyện để hẵng suy xét, hơn nữa bọn con nít dễ quên lắm, chừng mấy ngày nữa sẽ quên mất chúng là ai chứ.”