Lúc Kim Mê đang trong phòng tắm, tâm trạng cô rối bời.
Trong hôm nay xảy quá nhiều chuyện, từ việc Tạ Trì trúng đạn đến việc thấy ảnh chụp lúc nhỏ của , đó bản là ánh trăng sáng của …
Lữ Dũng từng thích cô nhưng tin cô vô tội, Chử Anh Kiệt tin tưởng cô nhưng khi nhận sự việc nghiêm trọng thì dám điều tra tiếp, còn Tạ Trì thì…
Anh là ít tiếp xúc với cô nhất nhưng điều tra đến mức độ .
Kim Mê lo lắng cho sự an của mừng thầm trong lòng. Trên thế giới vẫn tin tưởng cô giống như ba , đó còn nhiều việc cho cô mà ngại sự an nguy của bản .
Hay là ngăn tiếp tục điều tra, may mắn nên đạn trúng chỗ hiểm, còn thì ?
Lúc Kim Mê sấy tóc xong và , Tạ Trì đang sách giường. Sách lấy từ ngăn kéo của tủ đầu giường, tịch thu máy tính và điện thoại trong hai ngày nên chỉ thể sách để g.i.ế.c thời gian.
“Anh đúng là chịu ở nhỉ.” Kim Mê ở mép giường, liếc trang bìa một cái: “[Truyện Phật Đà]? Anh cũng tin Phật ?”
“…” Tạ Trì bộ tịch lật một trang sách, trả lời cô: “Không, chỉ đang tu tâm dưỡng tính, định cảm xúc thôi.”
Kim Mê xếp bằng giường và đánh giá : “Tâm trạng của định ?”
“…” Tạ Trì đóng sách , đặt ở đầu giường: “ mệt , ngủ đây.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
“Ờ…” Rõ ràng đó nghỉ ngơi cả ngày , ngủ nữa, đột nhiên bây giờ mệt, đàn ông đúng là thất thường.
“Ngày mai khi nào cô ?” Bởi vì thương nên động tác xuống của Tạ Trì cẩn thận và chậm rãi, khi Kim Mê thấy thì vội đến đỡ .
“ xin đoàn phim nghỉ một ngày, trưa mai về đó là .”
“Ừ.” Tạ Trì xuống với sự giúp đỡ của cô, mặc dù trong thuốc bác sĩ kê đơn thành phần của thuốc ngủ nhưng mấy ngày nay ngủ ngon giấc, đôi khi vết thương đau đến nỗi tỉnh giấc.
Kim Mê thấy nhắm mắt nên quấy rầy nữa, cô dùng điện thoại vì sợ quấy rầy giấc ngủ của .
Đối với Kim Mê thì lúc vẫn còn sớm, nhưng hình như bên cạnh ngủ , chân mày thả lỏng, nhíu giống như ban ngày.
Cô nghiêng hẳn qua hướng của Tạ Trì chằm chằm .
Anh gầy hơn lúc một chút, đường nét của cằm càng trở nên rõ ràng. Ở góc thể thấy yết hầu của , Kim Mê đột nhiên phát hiện yết hầu của đàn ông gợi cảm.
Lần đầu tiên Kim Mê gặp Tạ Trì thì lớn lên sẽ trai, thời gian cô luôn coi như một đỉnh của chóp nhưng bây giờ thì thấy gì đó sai sai.
sai ở chỗ nào thì cô , cứ như thì trái tim cô trở nên dịu , giống như đang bông.
“Cô còn chằm chằm bao lâu nữa?” Giọng của Tạ trì bỗng nhiên truyền đến khiến Kim Mê giật , mớ bông cũng bay mất.
“Anh, ngủ mà?!” Kim Mê luống cuống lui về phía , cố gắng giữ cách với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-137.html.]
Yết hầu của Tạ Trì giật giật nhưng mở mắt mà chỉ giữ tư thế cũ: “Lẽ ngủ , nhưng ánh mắt của ai đó mãnh liệt quá nên phớt lờ .”
Kim Mê: “…”
Cô lập tức nhắm mắt : “À, suy diễn nhiều đó, nãy giờ nhắm mắt mà.”
“…” Khóe mô của Tạ Trì cong nhẹ, để giọng của bộc lộ cảm xúc: “Ồ, chắc là cún nhỏ đang .”
“…” Kim Mê ha ha: “ thấy nhớ Gia Quả đến nỗi ảo giác đấy, ngày mai bảo dì Chu đưa Gia Quả đến cho nha?”
Tạ Trì nữa nhưng Kim Mê thấy tiếng khẽ: “Anh đúng ?”
“Không hề.”
“ thấy .”
“Cô nhầm .”
“…”
Kim Mê chuyện vô tri như nữa nên cô im lặng.
Lần Tạ Trì ngủ thật, Kim Mê cũng cảm thấy buồn ngủ, cô ngủ lúc nào .
Đêm nay tư thế ngủ của Kim Mê cũng khá , lăn lên Tạ Trì, giống như lúc ngủ cô cũng nhớ rõ là kế bên thương nên dám lộn xộn.
Tối nay Tạ Trì ngủ cũng khá ngon, vốn dĩ Kim Mê chuẩn để tối thức dậy chăm sóc nhưng ngờ cô ngủ đến rạng sáng.
“Cô ngủ ngoan, quả nhiên thất vọng.” Tạ Trì thức dậy và dựa đầu giường cô. Sắc mặt của hơn hôm qua nhiều, lẽ một giấc ngủ ngon thể giúp cơ thể hồi phục .
“Anh dậy sớm ?” Kim Mê cũng dậy, cô cầm điện thoại lên để xem giờ, mà gần tám giờ : “Tiêu , hôm nay dậy để chạy bộ buổi sáng.”
“Nhắc nhở thiện nè, tối qua cô cũng tập thể dục.”
Kim Mê: “…”
Cái thì buổi sáng cô cũng thể chạy bộ mà!
Kim Mê dậy nhà vệ sinh để rửa mặt và quần áo, hình như điều dưỡng đang ở bên ngoài để đưa đồ ăn sáng cho Tạ Trì, cô định mở cửa thì thấy điều dưỡng : “Cảnh sát Thẩm, tới sớm ?”
“Ừ, đến để thăm Tạ Trì, lát nữa còn đến cục cảnh sát.” Giọng của đàn ông lạ truyền đến từ bên ngoài, bàn tay đang đặt ở tay nắm của của Kim Mê lập tức dừng .
“Vậy hai chuyện , quấy rầy nữa.” Điều dưỡng đưa đồ ăn sáng xong thì rời , Thẩm Xác đến mặt Tạ Trì, thấy sắc mặt của tệ, xem hồi phục khá .
“Trẻ tuổi đúng là thật, hồi phục nhanh, nhưng bà nội của lớn tuổi nên chịu mấy chấn động như .” Kế bên Thẩm Xác để một cái ghế nhưng chỉ đó mà .