Ba Mạch Hi chẳng  phí lời thêm:
 
"Nhà chúng  và   cùng đường, thừa dịp  kết hôn, nên dừng  thì hơn."
 
Nói xong, ông nhanh chóng rời hội trường,  Mạch Hi và Mạch Hi theo ,  quên đưa  và Tiểu Lê Hoa  cùng.
 
Cả hội trường rộng lớn chỉ còn  Khương Thần quỳ gối  nền đất.
 
Mạch Hi siết c.h.ặ.t t.a.y , ghé sát tai thì thầm:
 
"Ngày tháng   của  còn đang chờ ở phía  đấy."
 
  lo lắng:
 
"Ép quá  khi  nổi điên ?"
 
Chưa kịp  Mạch Hi trả lời thì  chị   chen ngang trêu:
 
"Nói gì thế? Để   thử  ?"
 
Mặt  đỏ bừng, vội vàng lắc đầu.
 
Mẹ Mạch Hi :
 
"Tạm thời cứ về nhà chúng  . Khương Thần trông  vẻ là  dễ kích động,   nên cẩn thận một chút."
 
Lời  rõ ràng là nhắm đến  và Tiểu Lê Hoa.
 
Ai ngờ cô   từ chối:
 
"Cháu  đặt vé máy bay , bây giờ sẽ  ngay."
 
Mẹ Mạch Hi khen:
 
"Con bé thông minh."
 
Nói xong bà còn rút một phong bao lì xì đưa cho cô :
 
"Cảm ơn con."
 
Tiểu Lê Hoa nhận lì xì mà ngơ ngác, chân tay lóng ngóng rời .
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
  Mạch Hi, dùng ánh mắt hỏi  chị      kế hoạch của chúng  . 
 
Chị  lắc đầu.
 
Về đến nhà, ba Mạch Hi  xuống, nghiêm túc hỏi:
 
"Chuyện hôm nay, là ai bày ?"
 
 
15
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trang-mo-ao/c13.html.]
Mạch Hi nhanh chóng nhận   , mạnh mẽ :
 
"Ba, con kết hôn với ai cũng   kết quả  . Thích con gái chính là thích con gái, điều đó  thể  đổi."
 
Ba Mạch Hi đập mạnh cốc nước xuống bàn:
 
"Con dám cãi  ba như  ?"
 
 hoảng hốt, kéo tay Mạch Hi, cố gắng hòa giải:
 
"Có gì từ từ , đừng cãi  mà."
 
Không ngờ, ba chị  nghiêm mặt đáp:
 
"Con để nó  ! Cái tính bướng bỉnh    giống ai!"
 
Lời  dứt,  Mạch Hi  đầu  chằm chằm ông .
 
Không hiểu , rõ ràng tình hình đang căng thẳng, nhưng   cảm thấy an tâm hơn nhiều.
 
Quả nhiên,  Mạch Hi lên tiếng hòa giải:
 
"Được , nếu Hi Hi   kết hôn thì cứ để con bé theo ý nó. Tìm thêm một  như Khương Thần, chịu khổ vẫn là con gái  thôi."
 
Ba chị  cuối cùng cũng nguôi giận. Sau một hồi im lặng, ông :
 
"Khương Thần là kẻ thù dai,   các con   coi như cắt đứt hi vọng  tìm chỗ dựa, nhưng cũng  cẩn thận."
 
Nói xong, ông bê cốc  rời .
 
Mẹ Mạch Hi mỉm , đưa cho  một cốc nước:
 
"Hai đứa ở bên  bao lâu ?"
 
Trời đất! Suýt nữa   sặc chếc.
 
Mạch Hi vỗ lưng , giúp  bình tĩnh :
 
"Cũng  một thời gian  ạ."
 
Mẹ chị  cảm thán:
 
"Ngày   cứ  sinh hai cô con gái, giờ thì  ."
 
Khoan ... Đây  giống như buổi gặp mặt gia đình mà  tưởng tượng.
 
Có lẽ nhận  vẻ ngỡ ngàng của ,  chị  giải thích:
 
"Ta  sớm  Hi Hi thích con gái, chẳng  gì là   cả. Là ba con bé khó chấp nhận thôi, nhưng  chuyện Khương Thần, chắc ông  cũng  đổi  phần nào ."
 
Ngay cả khi bà tiễn chúng   khỏi nhà,  vẫn còn bàng hoàng.