Khi  bước  ngoài, giẫm lên lớp tuyết tan kêu sột soạt, gặp Lục Minh.
Anh  dang rộng vòng tay ôm lấy .
 và  trai  về đến  cửa nhà.
Một cảnh sát mặc thường phục đang   cửa.
So với  cuối cùng  gặp ông , tóc ông   bạc  phân nửa, ánh mắt vẫn sắc bén...
Nói đúng hơn là,  năm tháng mài giũa càng trở nên khó đối phó hơn.
Ánh mắt viên cảnh sát trung niên dừng   bàn tay đang nắm chặt của  và  trai , trở nên  chút thâm thúy.
"Lâu   gặp. Tình cảm của hai  em các ... vẫn  như  nhỉ. Chúng  cũng  hơn bảy năm   gặp nhỉ?” 
“Tiểu Hữu, ừm, cả Tiểu Minh nữa,  qua lâu như  .Hai đứa ngược ...   đổi mấy nhỉ."
 và  trai   ở một bên ghế sofa.
Viên cảnh sát trung niên  với hai chúng , nếp nhăn nơi khóe mắt xòe ,  thiết đến mức khiến    thể dò xét  lòng  thật sự.
" nhớ lúc đầu phụ trách vụ án của ba  hai người. Em gái  vẫn đang học cấp ba." 
Ông  dùng tay so sánh với vị trí ngang eo .
"Lúc đó  cũng chỉ là một cảnh sát trẻ mới  nghề. Kết quả, đến bây giờ vẫn  thể tìm  manh mối của vụ án mất tích . Đây là... một nút thắt trong lòng   nhiều năm  cảnh sát."
Cho nên   thích giao thiệp với mấy ông cảnh sát trung niên gần đất xa trời.
Họ  hiểu kỹ năng giao tiếp với  khác, cũng  hiểu cách dò xét lòng .
Rõ ràng là  trai  ứng phó trôi chảy hơn  nhiều.
"Cảnh sát Uông, lá cờ thưởng  là tặng  ?  chỉ giúp các  một chút chuyện nhỏ,  còn đích  đến thăm, thật ngại quá."
Anh trai   híp mắt, nhưng ánh mắt  đàn ông trung niên vẫn  chằm chằm  .
Một lúc , ông  cũng : "Cảm ơn   hỗ trợ chúng  bắt giữ Dư Trạch và băng nhóm tội phạm liên quan. Vụ án  tuần  sẽ mở phiên tòa, nếu hai người  hứng thú, cũng  thể đến . Đây, cờ thưởng."
Ông  đưa cờ thưởng cho  trai ,   đưa tay  nhận.
 đưa  một nửa, ông   thu tay về: " mà   cũng   … Vụ án ba  hai người mất tích, qua nhiều năm như  , hai người  phát hiện gì mới ?"
 đột ngột  dậy.
Bàn  khẽ rung chuyển vì động tác của .
Cảnh sát Uông hứng thú  ,  trai  đưa tay đỡ eo .
“Xin , nước trong bếp chắc sôi ,   pha  cho ông."
Bước chân   chút hoảng loạn._Mở cửa bếp, đóng , chống tay lên bồn rửa thở dốc.
Tim đập nhanh quá, hoàng hôn buông xuống,   bao trùm trong bóng tối đang tan biến, bọt nước trong bồn d.a.o động.
Không đúng._Chuyện   giống kiếp , tại  vụ án    nhắc ?
Có  vì   cung cấp manh mối cho  trai , mà    tình cờ gặp cảnh sát Uông, nên dòng thời gian   đổi?
Rõ ràng là,  và  trai   mới bắt đầu  đúng quỹ đạo, sống cuộc sống của  bình thường mà, xin ông trời đấy, đừng mà.
 cắn chặt lòng bàn tay, để cơn đau kéo lý trí trở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-toi-la-ke-bien-thai/chuong-9.html.]
Trong phòng khách, cuộc trò chuyện giữa  trai  và cảnh sát Uông mơ hồ truyền đến.
"Em gái  từ nhỏ  nhát gan, ông cũng  mà, hồi bé ba  chúng  mất tích, ông  nãy dọa con bé sợ ."
Giọng  trai  bình thản,  kiêu ngạo cũng  tự ti.
"Ồ? Thật   vẫn luôn thấy  lạ, ba  mất tích, tại  hai người   hề sốt ruột chút nào?” 
“Cậu  nghĩ, ba   còn sống ? Ở một nơi nào đó mà các   ? Hay là,  c.h.ế.t ?"
Câu hỏi của cảnh sát Uông mang theo sự dò xét, khiêu khích.
Im lặng một lúc,   thấy  trai  : " nghĩ họ  c.h.ế.t ."
Rồi cảnh sát Uông "ồ" một tiếng.
"Nếu ba  còn sống, con bạc đó chắc chắn sẽ đập nát nhà mà  mua cho em gái  để lấy tiền trả nợ.” 
“Nếu   còn sống, bà  chắc chắn sẽ  cho em gái  học đại học, sẽ ép nó  bán dâm. Cho nên dù họ còn sống   chết,  đều mong họ c.h.ế.t ."
"..."
Rất lâu , cảnh sát Uông vẫn   thêm lời nào.
"Cậu nhóc  định dùng đạo đức giả để ép  ?"
"..."
"Tùy ông nghĩ thế nào. Em gái  ở trong bếp lâu quá ,   xem ."
...
Một tiếng sột soạt, là tiếng  trai  kéo cửa bếp.
Rất lâu ,  trai  ôm lấy .
 mới phát hiện  đang run rẩy.
Ngẩng đầu lên,  thấy ranh giới giữa ánh sáng và bóng tối.
Hóa  chúng  vẫn luôn co ro trong bóng tối, phòng khách nơi cảnh sát Uông đang ở,  đèn chiếu sáng rực rỡ.
Còn bếp của chúng ,  níu giữ  chút ánh sáng cuối cùng của hoàng hôn,  nuốt chửng  cái lồng ẩm ướt ngột ngạt.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
  thấy cảnh sát Uông  lớn: " pháp luật  dung tình. Một  là chết, là mất tích. Kẻ chủ mưu,  nhất định sẽ bắt  hắn . Đó là trách nhiệm của  với tư cách là một cảnh sát."
 run lên.
Anh trai   khẩy. Nâng cằm  lên, hôn .
Đúng là đại nghịch bất đạo.
Trong phòng khách, cảnh sát Uông đang lớn tiếng lập luận lý tưởng của ông .
Còn trong căn bếp tối tăm, tay  trai  luồn  trong áo .
Vuốt ve eo . Hôn lên sống mũi, môi, cổ .
Nhẹ nhàng, thì thầm,  những chuyện đắm đuối vô luân nhất.
Tầm  của  chao đảo. Nhìn thấy ánh sáng rực rỡ của phòng khách.
Có lẽ,   sớm ở  địa ngục tầng thứ mười tám .
Vậy nên   sợ bóng tối.  cũng ghét ánh sáng.