Hồi kết
 thấy  trai gầy  nhiều.
Từ  khi    tù,   cũng lạnh nhạt với  hơn .
Hôm nay là ngày thứ ba  đón   về nhà.
Không    do cạo đầu đinh , mà trông   mất  vẻ thanh tao thường ngày,   đó là sự lạnh lùng và sắc sảo.
Sáu giờ sáng,  trai   thức dậy đúng giờ.
  đặt báo thức mới dậy sớm thế .
Vì  sợ   trốn mất,  vội vàng múc cho   bát cháo.
"Cảm ơn."
Anh   với . Anh   mà   cảm ơn .
Ngay cả  lúc mối quan hệ của chúng  tệ nhất,   cũng  bao giờ  cảm ơn.
 sững ,    lặng lẽ ăn cháo.
Mẹ  từ  lầu bước xuống : "Tiểu Minh, con thấy căn phòng  chuẩn  thế nào?"
Phải ,  ruột của   tìm thấy .
Anh trai   kết án bảy năm tù vì tội cố ý gây thương tích.
Kết quả so sánh DNA và điều tra tại hiện trường cho thấy.
Vết thương chí mạng của cặp vợ chồng    do rìu gây , mà là mảnh vỡ thủy tinh của chai bia.
Cảnh sát cho rằng,  nuôi của   khi sử dụng một lượng lớn thuốc an thần   kích động mạnh.
Dẫn đến phản ứng hoảng loạn.
DNA  tìm thấy trong vết thương trí mạng của ba nuôi cũng thuộc về  nuôi .
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Nói cách khác, thực tế là  nuôi   g.i.ế.c ba nuôi  tự sát.
Sự khác biệt trong ký ức của  và  trai,  lẽ là do khung cảnh kinh hoàng đó  gây sang chấn tâm lý cho cả hai chúng , và do túi bột trắng mà  nuôi  định ép  dùng.
Anh trai  cải tạo ,   tù  thời hạn hai năm.
Trong suốt năm năm qua, nhờ sự giúp đỡ của cảnh sát Vương,   tìm  ba  ruột của .
Họ đều là giáo sư đại học, suốt mấy chục năm qua... họ  ngừng tìm kiếm .
Khi  thấy ,   ôm chầm lấy ,  nức nở.
 nhận  rằng, dù  bỏ rơi, hành hạ và chà đạp,  vẫn là đứa con mà ba   hằng mong nhớ.
Ba     với , họ sẵn sàng đáp ứng  yêu cầu của .
Lần đầu tiên   sống trong căn nhà lớn  cầu thang.
Lần đầu tiên   sử dụng phòng tắm  bồn tắm.
Hơn nữa,  khi  chuyện của  và Lục Minh, họ  hề phản đối.
 nghĩ rằng, cuối cùng thì  và  trai cũng    hạnh phúc.
Vào ngày đón  trai  tù,   ngừng kể cho     chuyện.
"Em  tìm thấy ba  ruột của  . Em cũng  gia đình . Anh , em lấy  chứng chỉ giáo viên , tháng  em sẽ  dạy đó."
Vậy mà suốt ba ngày nay,   chỉ  với  đúng bốn câu: "Ừ", "Được", "Cảm ơn".
 cảm thấy  sắp phát điên .
Anh trai   đây   như thế.
Anh    với , dỗ dành ,  những lời ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-toi-la-ke-bien-thai/chuong-15.html.]
Còn bây giờ...
Đến cả câu " nhớ em" cũng  .
Tiếng gõ cửa phòng vang lên, là  trai .
 cứ tưởng   đến  lành, hoặc ít  cũng   câu gì đó tử tế.
Ai ngờ… Anh  mặc áo khoác đen, đeo ba lô, trông như sắp sửa rời .
"A Hữu, em  với ba  một tiếng nhé. Anh   phiền em nữa,   đây."
Anh  thực sự  .
Đi ngay cả khi em gái   còn   mặt.
Trái tim  như  ai đó bóp nghẹt, tức đến...
"Anh định  ?"  hỏi.
"Về nhà." Anh  cụp mắt xuống.
"Không , , đây cũng là nhà của  mà."  níu tay  .
"Tìm  ba  ruột , đừng gọi  là  nữa."
Giọng   lạnh lùng, như cứa  tim .
"Anh... , em..."
 nghẹn ngào : "Vậy ít nhất em cũng là bạn gái  chứ?"
 kéo tay áo  ,  tin   phủ nhận cả điều . 
Trước đây, chỉ cần  gọi một tiếng "bạn trai",    phát cuồng lên .
   im lặng một lúc,  gạt tay  : “Anh ở trong đó năm năm,  liên lạc gì, còn là bạn gái gì nữa."
 c.h.ế.t lặng,    đầy hoài nghi: "Không , ...    ?"
 giận thật , còn  chút hoảng sợ  thể tả.
"Anh trở về   lạ , ..."
  ngờ    đẩy  .
Thực   hẳn là đẩy, mà là một động tác "gạt"  , nhưng lúc đó  đang tức giận, đầu óc choáng váng.
Thế là  ngã xuống cạnh tay nắm cửa.
Thật  may, bên  cửa  một dằm gỗ nhô  vì cửa cũ kỹ.
Tay  quệt  dằm gỗ, rách một đường, m.á.u chảy .
Trông khá ghê sợ, và m.á.u bắt đầu ứa .
Anh trai  khựng , định đỡ , nhưng  gạt phắt tay   .
"Anh  ! Lục Minh,   cần em nữa đúng ?"
Anh   đơ    .
"Anh ở trong tù nghĩ thông  ? Cô em gái phiền phức   đáng để  nuôi nữa? Giờ là  cần nữa luôn?” 
“Anh đúng là đồ khốn! Đi ! Em cũng  cần  nữa! Cút càng xa càng ! Em  thèm  mặt  nữa! Em hận  nhất!"
Thực    .
Em  nhớ .
Anh chẳng khốn nạn chút nào cả.
Em    thể hận   chứ.
Em chỉ  ngược thôi, em luôn dùng cách đó để xem   còn yêu em .