Cô đến cửa phòng Hoắc Dữ Sâm. Cô giơ tay gõ cửa ba .
Cốc! Cốc! Cốc!
Tiếng gõ cửa trầm đục đặc biệt rõ ràng trong đêm tĩnh lặng .
Sau khi gõ cửa, Hoắc Vũ mới nhận gần 11 giờ đêm. Bình thường, hầu hết hẳn ngủ say .
Cô rụt tay , cảm thấy quá vô lễ.
Đã muộn , cô nên quấy rầy giấc ngủ của Hoắc Dữ Sâm.
Hoắc Vũ định rời . cô bước một bước thì cánh cửa phía bỗng bật mở từ bên trong.
Ánh sáng chói từ trong phòng hắt một cái bóng dài mặt.
Giọng êm ái của Hoắc Dữ Sâm vang lên.
- Có chuyện gì ?
Hoắc Vũ thể tiến lên lùi , chỉ thể đờ , tay cầm một chồng bài tập toán.
Hoắc Dữ Sâm thấy chồng bài tập toán trong tay cô, lập tức hiểu lý do cô đến. Anh tránh sang một bên và .
- Vào .
Vì mời cô nên cô chỉ thể gật đầu và ngoan ngoãn bước .
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi hãy truyện ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) để em động lực chương nhanh ạ.]
Khi bước phòng, cô thấy máy tính bàn của Hoắc Dữ Sâm vẫn đang bật. Hình như vẫn ngủ.
Lò sưởi trong phòng khiến khí trong phòng như đang xuân.
Hoắc Dữ Sâm nhấp một ngụm nước bàn hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-41.html.]
- Em hiểu phần nào của bài tập?
Hoắc Vũ cảm thấy ngượng ngùng khi câu hỏi của . Ngay cả khi cô thử vai nhiều trong đời, cô cũng bao giờ hồi hộp như thế .
Cô chỉ thể thì thầm.
- Em... gì cả.
Hoắc Dữ Sâm dường như ngạc nhiên câu trả lời của cô. Anh im lặng vài giây .
- Vậy chúng bắt đầu với một bài toán đơn giản nhé.
Hoắc Vũ ngoan ngoãn gật đầu, đặt tờ bài tập đầu tiên trong chồng bài tập lên bàn. Cô nhớ ngày mai thi , cô l.i.ế.m môi .
- Anh ơi, dạy em những câu em xong .
Hoắc Dữ Sâm liếc cô, nhưng gì.
Anh lướt nhanh qua bài tập, bắt đầu giải thích chi tiết.
Nhờ Hoắc Dữ Sâm giúp cô giải bài toán cấp ba thì quá đáng, nhưng là duy nhất mà Hoắc Vũ nghĩ đến thể giúp cô lúc .
Những ngón tay cầm bút máy của Hoắc Dữ Sâm thon dài. Những ngón tay trắng trẻo của và cây bút máy màu đen tạo nên sự tương phản đen trắng mạnh mẽ. Sự tương phản càng rõ nét hơn ánh đèn phòng sáng. Có lẽ mới tắm xong vì cô ngửi thấy mùi sữa tắm thơm tho .
Ánh mắt Hoắc Vũ chuyển từ những ngón tay thon dài của sang mu bàn tay, chuyển sang cổ tay , từ từ hướng lên …
- Giờ em hiểu câu hỏi ?
Hoắc Vũ hề nhận gì cho đến khi hỏi cô một câu!
Cô vô thức chằm chằm ! Hoắc Vũ vô tình vẻ của trai thu hút. Cô phạm một tội lớn.
Mặc dù cô đang ngắm nghía bàn tay của Hoắc Dữ Sâm như một tác phẩm nghệ thuật, nhưng cô vẫn cảm thấy tội sâu sắc.
Trong khi trai nghiêm túc dạy dỗ cô, cô đắm chìm trong vẻ của . Cô nên tự thấy hổ !
Cô nhanh chóng tập trung ánh mắt bài tập và bắt đầu tập trung những gì đang dạy.