Lý do khiến cho Giang Chỉ ngạc nhiên như , là vì phòng khách của Thôi Hạo Bạch bày một tấm ảnh chụp chung.
Trên ảnh chụp đúng là hai của và Hạo Bạch, mấu chốt nhất là hai nhuộm tóc màu xanh lục.
“Oa! Anh hai, lúc còn trẻ thật xanh nha!”
Nhìn hai ảnh chụp chung, Giang Chỉ chớp chớp mắt.
Thật xanh nha, thật xanh nha!!!
Ba chữ cứ như ma âm dập lỗ tai của Lục Cẩm Xuyên.
Lục Cẩm Xuyên nghiến răng nghiến lợi hét một tiếng.
“Thôi Hạo Bạch, lập tức đổi cho .”
Thôi Hạo Bạch ngại ngùng :
“Anh Lục, đây là tấm ảnh chụp chung duy nhất.”
“Lập tức, lập tức!” Lục Cẩm Xuyên thật sự thấy bộ dạng ngốc bức lúc của .
“Được, .” Thôi Hạo Bạch an ủi: “Lát nữa sẽ lấy xuống.”
Nói xong, Thôi Hạo Bạch sang chuyện khác:
“Anh Xuyên, Chỉ Chỉ, chúng ăn cơm , nếu một lát đồ ăn sẽ nguội.”
Bên Lục Cẩm Xuyên đang ảnh chụp, phẫn hận đầu .
“Được thôi! Anh Đại Bạch.”
Lên bàn, Giang Chỉ đồ ăn bàn, l.i.ế.m liếm nước miếng, hu hu hu ~ thật sự ăn quá ngon.
Thôi Hạo Bạch bộ dạng của Giang Chỉ, khóe miệng nhếch lên: “Chỉ Chỉ, đói bụng thì mau ăn .”
Giang Chỉ ngược ngoan, mở miệng với Thôi Hạo Bạch:
“Anh Đại Bạch, đội mũ, cắt bánh kem ~ cắt bánh kem! Thổi ngọn nến, ước nguyện, một bước cũng thể thiếu.”
“Được, một bước cũng thiếu!”
Thôi Hạo Bạch với vẻ mặt dịu dàng.
Thôi Hạo Bạch cầm mũ lên, vẻ mặt chờ mong Lục Cẩm Xuyên: “Anh Xuyên, giúp đội mũ .”
“Tự …”
Lục Cẩm Xuyên còn xong, thì thanh âm nhảy nhót của Giang Chỉ:
“Anh hai, mau mau mau lên, mau lên! Đội lên cho Hạo Bạch.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-97.html.]
Đây là đầu tiên Giang Chỉ ăn sinh nhật cùng khác, cho nên cô nhóc cô cùng vui vẻ.
“Thật là.”
Lục Cẩm Xuyên mím môi, đó lập tức đội mũ lên cho Thôi Hạo. Nếu nể mặt nhóc con thì mới để ý tới ?
“Được .” Lục Cẩm Xuyên đội mũ cho Thôi Hạo Bạch xong, trong nháy mắt đầu thì tiếng camera chụp ảnh.
“Răng rắc.”
Thì là Giang Chỉ cầm di động chụp một cảnh .
Giang Chỉ ảnh chụp chung của Lục Cẩm Xuyên và Thôi Hạo Bạch, vẻ mặt thưởng thức:
“A a a! Anh hai và Đại Bạch thật sự quá trai nha! Quả thực chính là một cặp trời đất tạo nên.”
“Phốc! Khụ khụ khụ khụ.”
Nghe Giang Chỉ xong, Lục Cẩm Xuyên thiếu chút nữa khụ phổi tới. Thẹn quá thành giận :
“Giang Tiểu Chỉ, thành ngữ thể lung tung.”
Thôi Hạo Bạch lời trẻ con của Giang Chỉ, cũng là nhịn mà .
Lập tức nghĩ tới, lúc ở trong phát sóng trực tiếp từng thấy lời giải thích “yêu nhà yêu chim” của Giang Chỉ.
Nhìn bộ dạng khó hiểu của Giang Chỉ, Thôi Hạo Bạch như tắm trong gió xuân mà giải thích:
“Chỉ Chỉ, trời đất tạo nên là để hình dung nam và nữ.”
“A?” Giang Chỉ há miệng.
Sau đó lời kinh :
“Vậy vì những trai và chị gái mạng đó hai và Đại Bạch là một đôi trời đất tạo nên chứ? Bọn họ cũng dùng sai thành ngữ ?”
“Giang Tiểu Chỉ!” Nghe Giang Chỉ , lỗ tai của Lục Cẩm Xuyên đỏ bừng quát.
“Anh hai?”
Giang Chỉ dùng bộ dạng ngây thơ nhất hai.
Lục Cẩm Xuyên thể giải thích cho Giang Chỉ cái gì là C P?
Cuối cùng đành đỏ mặt, :
“Làm nhóc nhiều mười vạn câu hỏi vì quá ? Chờ nhóc lớn lên sẽ .”
“Anh hai, qua loa với em.”
Giang Chỉ tức giận hai, thì ! Chờ khi về nhà cô nhóc sẽ tự lên mạng tra.