Trong lúc đang vui vẻ đùa, thì ở một nơi xa truyền đến một giọng nam la lối: “C.h.ế.t tiệt. Mấy cho ông đây ăn cái hả? Cơm cho ăn mày nó cũng ăn."
Theo đó là vô tiếng xin .
“Xin , xin Châu, bây giờ em đặt đồ ăn ngay đây."
“C.h.ế.t tiệt, bây giờ là mấy giờ ! Mày gì nãy giờ hả? Não đặt đầu để gì, để bóng đá ?"
“????”
Mọi thấy những lời thô tục như , chịu nhíu mày.
Giang Chỉ cũng ngẩng đầu, dè dặt quan sát, đây cũng là đầu tiên cô bé gặp chuyện .
“Ăn cơm của em . Không mọc một tên ngốc, cần để ý đến ." Lục Cẩm Xuyên lạnh lùng hừ một tiếng, giải thích cho Giang Chỉ.
Thế nhưng, hình như bên chỉ mới bắt đầu, hơn nữa lời càng ngày càng khó , mồm là “quốc túy", thật sự là ô nhiễm đôi tai.
Vẫn xong ! Lục Cẩm Xuyên đặt đôi đũa trong tay xuống, đó lấy tay che kín tai Giang Chỉ:
“Đừng , cẩn thận buồn nôn ăn cơm."
Đàn đang tức giận, xuống xe thì thấy câu của Lục Cẩm Xuyên, bỗng chốc bùng nổ.
“C.h.ế.t tiệt, cái thằng ở , lau sạch sẽ cái mồm cho tao.”
Vãi chưởng! Lục Cẩm Xuyên đầu tiên thấy trong đoàn phim lớn tiếng với .
“Mày từ tới??? Giỏi như …. chê cơm khó ăn, tự tìm đầu bếp tới nấu cho mày ăn mỗi ngày hả?”
“Khách sạn năm cũng đó, mày đấy mà ở, còn đến đây phim gì?”
“Mày!" Châu Chấn quả thực cho tức điên.
"Tao , ? Nói chuyện còn lắp! Với cái trình độ đừng ngoài đóng phim!”
Lục Cẩm Xuyên một tràng, suýt chút nữa cho tức hộc máu.
Lục Cẩm Xuyên bày tỏ: Bản nay từng cãi thua ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-69.html.]
Hai bỗng chốc giương cung bạt kiếm.
lúc , trợ lý đạo diễn bước hòa giải.
“Được , , đừng cãi nữa, cũng chuyện to tát gì, mỗi bên nhường một tí, nể mặt ?"
Ánh mắt Châu Chấn hung dữ Lục Cẩm Xuyên, giơ ngón giữa lên:
“Được, hôm nay tao nể mặt Tôn bỏ qua cho mày một , nhãi con nhớ lấy, rơi tay tao, tao nhất định cho mày quỳ gối cầu xin."
Lục Cẩm Xuyên Châu Chấn hừ lạnh một tiếng, lời cay độc ai mà chứ. Nhìn dáng vẻ hèn nhát của xem, đ.á.n.h ? Ông đây bao giờ ngán.
Khác với Châu Chấn, Lục Cẩm Xuyên biểu hiện vô cùng khiêm tốn: "Làm phiền . Xin vì gây rắc rối cho đạo diễn Tôn.”
Thái độ ôn hòa, lễ phép của Lục Cẩm Xuyên khiến cảm thấy xa lạ.
Còn Châu Chấn coi hành động và lời của Lục Cẩm Xuyên là hèn nhát.
Lại bắt đầu c.h.ử.i mấy câu: “Sao? Sợ ?”
Phó đạo diễn ở nhướng mày nghiêm nghị, hiển nhiên đối với mối quan hệ con ông cháu cha vô cùng bất mãn.
Lục Cẩm Xuyên cơ bản hề cho phát ngôn trẻ con của Châu Chấn mắt.
Thực , Lục Cẩm Xuyên chỉ cảm thấy nhóc con hôm nay ở đây, cần xây dựng một hình tượng , nếu thì cho tên khốn học cách .
Quay chỗ ăn cơm, Lục Cẩm Xuyên thấy biểu cảm Giang Chỉ chút ngẩn ngơ.
“Sao thế? Nhóc con, dọa ?” Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ dè dặt hỏi.
“Không .” Giang Chỉ lắc đầu. Lục Cẩm Xuyên câu trả lời thì thở nhẹ một .
đó Giang Chỉ hỏi:
“Anh hai, cái gây gổ như thế, lẽ nào sợ mất việc hả?”
Dù ngày thường chị Từ Nghệ cũng vì hai cãi , đ.á.n.h với khác mà lo lắng yên. Cho dù chuyện cơ bản cũng của hai.