Buổi sáng ngày thứ hai Giang Chỉ Lục Cẩm Xuyên đuổi ngoài tiêu tiền.
“Anh hai!”
Giang Chỉ còn tưởng rằng hai chỉ là thế thôi.
“Đi , ! Để trợ lí của với em, mua cái gì thì mua cái đấy."
Lục Cẩm Xuyên hất hất tay, liền kéo Giang Chỉ khỏi cửa.
“Chỉ Chỉ, em định ?” Trợ lý Tống mở miệng hỏi.
“Đi trung tâm thương mại." Giang Chỉ nghĩ một lúc, quyết định đến trung tâm thương mại xem xem, mua ít đồ cho nhà.
Đến trung tâm thương mại, Giang Chỉ trúng một cái lắc tay, quyết định tặng cho chị Từ Nghệ.
Đến lượt hai, Giang Chỉ gặp chút khó khăn. Bởi vì Giang Tiểu Chỉ rõ kích cỡ quần áo của hai là bao nhiêu?
“Bạn nhỏ, tới xem quần áo , mua cho ba ?” Nhân viên bán hàng Giang Chỉ ở cửa, hỏi.
“Không , em mua cho trai." Giang Chỉ ngoan ngoãn trả lời.
Nhân viên bán hàng Giang Chỉ tràn đầy dịu dàng : “Bạn nhỏ, chỗ bọn chị bán quần áo trẻ em."
“Chị ơi, em thành niên ." Giang Chỉ chớp mắt.
Nhân viên bán hàng bộ quần áo Giang Chỉ, càng tươi: “Được . Vậy bạn nhỏ, em thể cho chị trai em thích phong cách nào , chị giúp em gợi ý."
Giang Chỉ suy nghĩ phong cách quần áo của trai, liếc mắt chọn trúng một bộ.
“Chị ơi, em xem cái áo sơ mi .” Giang Chỉ chỉ cái áo sơ mi màu xanh, cảm thấy vô cùng thích.
“Bạn nhỏ, của em mặc size bao nhiêu?” Nhân viên mua hàng hỏi.
Á??? Size của hai? Quên hỏi !
Giang Chỉ do dự một lát, đột nhiên não Giang Chỉ nảy , đó lấy điện thoại lên Baidu tra.
Sau đó đưa điện thoại , chỉ bức hình của Lục Cẩm Xuyên :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-67.html.]
“Chị, của em cao như thế , lớn như thế ! Em mua như của ."
Đầu nhân viên bán hàng đầy dấu chấm hỏi, một bạn nhỏ lấy hình của ngôi để chọn trang phục.
là đầu tiên thấy, chắc là đu idol đấy chứ?
Bên , nhân viên bán hàng dựa theo chiều cao của Lục Cẩm Xuyên mạng mà lựa quần áo.
Sau đó lấy thêm cái cà vạt
“Bạn nhỏ, em cần xem , cái cà vạt phối với chiếc áo sơ mi thời thượng. Rất nhiều ngôi thích phong cách đó."
Trong đầu của Giang Chỉ đang định hình dáng hai, cảm thấy bộ quần áo , cô bé vui mừng : "Được ạ, gói giúp em cái ."
Thanh toán xong, nhân viên bán hàng trong lòng mừng thầm, bạn nhỏ mới tí tuổi đầu mà giỏi thật đấy.
Trước khi rời , nhân viên bán hàng vô cùng nhiệt tình tiễn khách:
“Bạn nhỏ, tình cảm của em và trai thật đấy. Nếu mua đồ nhớ nhé."
“Em sẽ đến ~ tạm biệt chị ạ."
Mua xong hai bộ quần áo, Giang Chỉ rời khỏi trung tâm thương mại.
“Chỉ Chỉ, bộ chỗ đều là mua cho Lục Cẩm Xuyên ?” Trợ lý Tống hỏi.
“Vâng." Giang Chỉ gật đầu, cô bé cảm thấy hai bộ quần áo phù hợp với nhan sắc của hai.
“Lục Cẩm Xuyên em gái ngoan như em, nhất định là vui."
Trợ lý Tống cảm khái một câu, con gái nhà với nhà bằng tuổi, thực sự bằng một một nửa Giang Chỉ.
“Hắc hắc. Đây tính là gì? Đợi em trưởng thành , mục tiêu của em chính là phú bà, đến lúc đó cho hai hưởng thụ niềm vui khi bao dưỡng!"
Giang Chỉ mục tiêu bé nhỏ của bản .
Trợ lí Tống:????
Trẻ con bây giờ đều dám nghĩ như thế ?