Ngược khi Giang Chỉ trai đăng video của lên mạng thì lập tức đỏ bừng mặt!
“Anh hai!"
Nhìn Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên cống hiến danh ngôn chí lý của : “Giang Tiểu Chỉ, nhóc thẹn thùng như cũng ! Chúng học tinh thần hổ!! Chúng học tập tinh thần cần mặt mũi!
Nhóc nhớ kỹ một câu: trở nên ưu tú, để khác ghen ghét!"
Giang Chỉ: Mặc dù cảm thấy trai đang một đống lời xuyên tạc, nhưng cô bé thấy đạo lý là !
Trong phòng phát sóng trực tiếp…
[ ưu tú! Ha ha ha ha! Không hổ là Lục Thần]
[Hiện tại tin tưởng trai! Nhìn khí thế xem!]
[Lục Thần đừng dạy hư bé cưng của chúng ]
[ hoài nghi Lục Cẩm Xuyên đang chững chạc đàng hoàng, nghiêm trang hươu vượn!]
[ cũng thế!!!]
Trước khi ngủ, Giang Chỉ hỏi sự nghi ngờ .
“Anh hai ơi! Tất cả họ đều nghiệp Harvard? Anh hai! Có đúng là như ?” Ánh mắt Giang Chỉ sáng lấp lánh trai !
Cô bé từng về Harvard! Thật tuyệt! Đó là một trường học siêu ngầu!
“Cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi!” Lục Cẩm Xuyên khiêm tốn ”Thứ khó thi!"
Lục Cẩm Xuyên xong thì bắt gặp ánh trợn trắng mắt của trai cameraman ở bên cạnh.
Chuyện nhỏ???
Quá hổ !
Trong phòng phát sóng trực tiếp…
[Hình như flex!]
[Trời ạ! Lục Thần đ.á.n.h bao giờ ?]
[Harvard thường thường gì lạ mà thôi, Lục Cẩm Xuyên cũng bình thường, *mỉm ]
[Lục Thần, cảm thấy cũng thể thẳng!]
[Ha ha ha ha ha! Lục Thần !]
“Giang Tiểu Chỉ, trai minh tinh thì chỉ cần trình độ là đủ ! Nếu nhóc trở thành một nhà khoa học, thì lợi hại hơn! Biết ?"
Lục Cẩm Xuyên quyết định dùng cơ hội , để thiết lập mục tiêu nhân sinh cho nhóc con nhà thật .
“Em sẽ !"
“Ừm, ngoan lắm!” Người cha già Lục Cẩm Xuyên như an ủi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-56.html.]
Anh trai cameraman: Nghi ngờ sâu sắc Lục Cẩm Xuyên quan niệm sai lầm về trình độ học vấn!
Ngay tại lúc , Vượng Tài núp ở chỗ nào chạy “Meo” một tiếng!
Trong nháy mắt, Lục Cẩm Xuyên giật , kinh hãi thất sắc : "Đừng tới đây aaa!”
Trong giây lát, hào quang Lục học thần vỡ thành tro bụi!
“...Anh hai! Vượng Tài c.ắ.n !” Giang Chỉ phản ứng kịch liệt của Lục Cẩm Xuyên, nổi!
…
Sáng sớm ngày thứ hai, tất cả đ.á.n.h thức bởi một giọng nam!
"Có chuyện gì ? Có chuyện gì ? Thầy Lục!” Nhân viên tổ tiết mục động tĩnh, vội vàng vọt trong phòng!
Vừa mới cửa, thấy Lục Cẩm Xuyên hai chân giẫm mặt đất, vẻ mặt hồn vía bay loạn!
“Đồ con mèo yêu nghiệt!"
Lục Cẩm Xuyên con chim nửa c.h.ế.t nửa sống xuất hiện ở đầu giường của , quả thực vô cùng tức giận! Sắp lên bệnh tim !
Vượng Tài cúi đầu, meo meo kêu hai tiếng!
Nhân viên tổ tiết mục , : "Không việc gì thầy Lục, thể là mèo con tương đối nghịch ngợm, chúng cho quét dọn sạch sẽ là !”
Nhìn thấy sắp quét dọn con chim ngoài, Vượng Tài cướp .
“Vượng Tài!"
Giang Chỉ kêu một tiếng!
Vượng Tài tủi ngao ngao hai tiếng.
“Ôm , ôm !” Lục Cẩm Xuyên phất phất tay: “Nhanh lên!"
Giang Chỉ xổm xuống, chuẩn dẫn Miêu Miêu tắm rửa.
“Giang Tiểu Chỉ.”
lúc giọng của Lục Cẩm Xuyên vang lên: "Nhóc đừng đụng ! Tất cả đều là vi khuẩn, mấy mau đưa nó nhanh lên, bắt đầu từ hôm nay, để nó gần ba mét.”
“Meo meo!” Vượng Tài đáng thương ôm .
Nhìn thấy con mèo , lúc Lục Cẩm Xuyên mới thở phào nhẹ nhõm! Cảm thấy mang con mèo đến đây chính là một sai lầm, , giữ con mèo ở đây mới là sai lầm lớn nhất của .
Vì thế Lục Cẩm Xuyên bắt đầu cân nhắc khả năng tặng mèo cho khác!
Trong bữa sáng hôm đó!
Lục Cẩm Xuyên tươi với Giang Chỉ:
“Nhóc con ! Anh hai thương lượng một việc với nhóc nhé?"