Hôm nay là buổi khởi chiếu, Giang Chỉ Bạch thất vọng.
Lục Cẩm Xuyên đột nhiên cảm thấy đau đầu, trong lòng thầm bực với Thôi Bạch Hạo, ai cướp em gái của , đều là kẻ thù.
Nhìn dáng vẻ ủ rủ, héo úa của em gái, Lục Cẩm Xuyên khụ một tiếng, nhưng Giang Chỉ vẫn , thèm để ý tới, giờ phút , Chỉ Chỉ đang mãi chìm cảm giác bi thương.
Tuy rằng nhóc , nhưng thể quan tâm đến cảm xúc của trai.
Giang Chỉ, bỗng chốc lâm thế khó xử.
“Giang Tiểu Chỉ.”
Lục Cẩm Xuyên dáng vẻ của Giang Tiểu Chỉ, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu.
Sau đó, chỉ thể cầm điện thoại lên, tìm kiếm một ít thông tin về phim của Thôi Bạch Hạo, bất ngờ phát hiện , gì còn chỗ trống nào nữa.
Này, trùng hợp quá ?
May mà trời cao giúp .
Lục Cẩm Xuyên Ha Ha trong lòng, đây là cho nhé, đây là vì vé.
Lục Cẩm Xuyên tỏ vẻ chần chừ một lúc, bất đắc dĩ mở miệng.
“Được, vì em, miễn cưỡng đồng ý .”
“Anh trai, em nhất mà."Giang Tiểu Chỉ trai xong, liền nhanh chóng nhảy tưng tưng, ôi bước ngoặt đến.
“Hừ, cần tâng bốc .”
Cái gì mà nhất, đây rõ ràng chính là vì chuyện xin xỏ?
Anh ? Làm thể tự nhiên chạy về tặng hoa cho chứ, chẳng qua là ý đồ hết, hừ, cái kẻ lừa đảo rắp tâm chuyện .
Anh cứ nghĩ quan trọng, thế mà còn quan trọng bằng cái tên ngoài Bạch ! Lục Cẩm Xuyên ghen ghét nghĩ.
“Anh, chúng nhanh , phim sắp chiếu .”
Giang Chỉ vội vã kéo theo trai, chạy đến rạp chiếu phim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-159.html.]
“Gấp gì, để xem còn vé .”
Nói xong, Lục Cẩm Xuyên giả vờ lấy điện thoại , mở phần mềm mua vé lên, đó tỏ vẻ bất ngờ, : “Ôi, Giang Tiểu Chỉ, hết vé mất !”
Sợ rằng Chỉ Chỉ sẽ tin, nên Lục Cẩm Xuyên liền cực kỳ tâm, quơ quơ điện thoại đến mặt cô bé.
Nhìn ! Bây giờ, tại cho nhé. Lục Cẩm Xuyên mừng thầm.
Giang Chỉ điện thoại, oa, thì Bạch nổi tiếng đến hả! Chỉ cần nghĩ đến đó thôi, khiến cho cô nhóc cảm thấy hạnh phúc.
Lục Cẩm Xuyên đinh an ủi Giang Tiểu Chỉ vài câu, đó thì lên đường về nhà, nhưng Giang Chỉ đột nhiên : “Chuyện là, em cho cái , em đang cầm hai tấm vé xem phim.”
Chỉ Chỉ xong, bàn tay lanh lẹ mở cặp sách, lấy hai tấm vé đang yên vị bên trong đó.
Hả???
Lục Cẩm Xuyên vui vẻ hai giây đổi sắc mặt.
Chuyện gì xảy thế???
“Vé của em ở ?"Lục Cẩm Xuyên nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“À, ơi, là Bạch đưa cho em đấy."Vẻ mặt Giang Chỉ may mắn : “ Hên thật, Bạch cho em vé xem phim , nếu chúng vé , nổi tiếng thật đấy.”
Nói tiếng cái con khỉ!
Sắc mặt Lục Cẩm Xuyên tối sầm, thật tình, tính sai .
Sau đó gương mặt của Lục đây, nhuốm một màu đen tuyền, đây là cách con nhóc Giang Chỉ báo đáp thiết đấy hả.
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, cố gắng rặn một lý do:
“À, nhóc con , bây giờ trai chính là ngôi đó, đột ngột xuất hiện, lắm , là chúng chờ , cơ hội ở nhà xem ?”
“Anh ơi, ạ?"Giang Chỉ lo lắng đến mức hai mắt đỏ lên.
“Tất nhiên là . Chỉ là lỡ lúc đó nhận thì đây, nếu nhiều Fan vây , cách nào để dẫn em ngoài thì ?”