Lục Cẩm Xuyên lập tức liền khống chế .
Bên , Khương Tuệ còn đang rêu rao : “Xem thầy Lục kích động lắm !”
Hiện tại Lục Cẩm Xuyên chỉ bóp cổ lãnh đạo các cô để hỏi xem bọn họ bệnh ?
Còn tên Thôi Hạo Bạch nữa, bận rộn cả ngày ?
"Mấy thể chút cảm giác mới mẻ ? Kì nào cũng đều mời một ngán ? Còn nữa, ai chúng là bạn ?"Lục Cẩm Xuyên nghiến răng nghiến lợi.
"Hầy, Lục Thần, đó chúng điều tra qua ."Khương Tuệ .
"Cho nên cuộc điều tra dính líu gì tới ?"Lục Cẩm Xuyên bất mãn đầy mặt.
"Thầy Lục, đó chúng liên hệ với quản lý của , cô Từ Nghệ giới thiệu thầy Thôi cho chúng ."
Cho nên, mấy hợp giấu một ?
Mẹ nó, ngay mấy là một ruộc mà!
Bữa tối hôm nay là một bữa tiệc BBQ lãng mạn bên bờ biển .
Người chủ trì tổ tiết mục mở lời: “Đầu tiên chúng hãy tặng một tràng pháo tay cho các đầu bếp hôm nay, tiếp theo, xin mời sự xuất hiện của các bạn.”
Sau đó mấy lượt .
Khoảnh khắc Lục Cẩm Xuyên thấy Thôi Hạo Bạch, đoán sai, đây đúng là chuyện mà tổ tiết mục thể .
Chẳng những nhổ lông dê của đến nghiện, hơn nữa còn một loại cảm giác vặt trụi .
Khi mấy bạn nhỏ thấy khách mời đều vui mừng hô lên: “Mẹ…”
“Mami!”
“Cô ơi!”
Khách mời đến đều là nhà của bọn nhỏ.
Mà Lục Cẩm Xuyên bên thấy Thôi Hạo Bạch cùng, trong nội tâm thầm mắng một câu: Chung quy thì chỉ là nhà thôi!
Mọi thấy cảnh , bắt đầu điên cuồng:
[Ha ha ha ha ha ha]
[ cảm giác, cảm giác hình như choáng váng]
[Trong phút chốc cảm giác thế giới ngưng .]
[Rốt cuộc chuyện là như thế nào?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-151.html.]
[Không vì một loại cảm giác trai Hạo Bạch theo đuổi vợ]
Thôi Hạo Bạch Lục Cẩm Xuyên dịu dàng chào hỏi: “Anh Lục, lâu gặp.”
Lục Cẩm Xuyên ha hả, bọn họ mới gặp mặt bao lâu.
"Thôi đại minh tinh đóng phim mà thích chương trình giải trí ?"
Lục Cẩm Xuyên vẫn khống chế tính tình nóng nảy của , lạnh nhạt .
"Không là vì Lục ở đây ? Cho nên mới tới đây cọ một chút nhiệt độ nha." Thôi Hạo Bạch dịu dàng .
Lục Cẩm Xuyên chỉ cảm thấy mắt lóe lên một cái, định rù quyến ai đây?
Lục Cẩm Xuyên ngoài mạnh trong yếu : “Mẹ nó! Cậu đừng với ông đây!”
Thôi Hạo Bạch vô tội một tiếng: “Được.”
Lục Cẩm Xuyên: !!!
Nhìn hình tượng Thôi Hạo Bạch, cảm giác so sánh như thế nhỉ, là vẻ như đang giận dỗi thế ?
Cuối cùng Lục Cẩm Xuyên tự nhủ ở trong lòng, thôi cứ nhịn một chút !
Sau chương trình , sẽ bao giờ gặp tên đàn ông nữa.
Lục Cẩm Xuyên mặt sang chỗ khác.
Sau khi bữa ăn.
Thôi Hạo Bạch bắt đầu phục vụ: “Anh Lục mau nếm thử xem ngon . Đã lâu nên ngượng tay.”
Lục Cẩm Xuyên định ăn, nhưng bụng ùng ục ùng ục kháng nghị, đúng là tiền đồ.
Lục Cẩm Xuyên Thôi Hạo Bạch bằng nửa con mắt: “Thôi , nể mặt nhiệt tình như , sẽ cố mà thử một chut."
“Được ! Anh Lục mau nếm thử ."Thôi Hạo Bạch dịu dàng .
[Ôi ơi, thể tin nổi, thấy cái gì thế ?]
[Rõ ràng là trai của chúng quá hèn .]
[Lục Thần, xin hãy .]
[ cảm thấy cảnh chân thực.]
[Lục Thần, khuyên đừng mà , *đầu chó]
Lục Cẩm Xuyên nếm thử một miếng, ừm, đừng , đàn ông cái khác , nhưng khoản thì .