Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-11-16 07:06:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ha ha ha ha ha ha, thầy Lục, nào nghiêm trọng như ."Khương Tuệ .

 

“Có cái gì thì trong lòng mấy hiểu rõ?"Lục Cẩm Xuyên hừ một tiếng, .

 

“Được , thầy Lục, nếu đổi ý thì chúng lúc nào cũng chào đón.”

 

“Cảm ơn!"Lục Cẩm Xuyên vẫy vẫy tay, đó sô pha, quyết định yên ?

 

Lục Cẩm Xuyên nghiêng đầu thấy Giang Chỉ ở cách đó xa, Lục Cẩm Xuyên vội vàng gọi cô nhóc :

 

“Đứng ở đó gì, đây? Có , nên chuyện với hai như ? Được , hai tha thứ cho nhóc!”

 

Lục Cẩm Xuyên tự quyết định. hiển nhiên, đương sự cũng .

 

Giang Chỉ dẫm lên giày xăng đan hình vịt con lộc cộc chạy tới, hai, thuật lời mới nữa: “Anh hai, trở thành một ngôi vĩnh hằng ?”

 

Lục Cẩm Xuyên thì , thì nhóc con mới lời với Khương Tuệ.

 

“Đứa ngốc , đời minh tinh vĩnh hằng, cuối cùng sẽ một ngày chúng sẽ già , sẽ còn trẻ tuổi, một ngày sẽ ai nhớ tên của nhóc, sẽ xuất hiện một ngôi mới thế nhóc. Cho nên a, hai của nhóc chỉ sống cho hiện tại, sống mỗi ngày là !”

 

Lục Cẩm Xuyên từ từ .

 

[Hu hu hu hu, vì Lục Thần những lời đau lòng như chứ.]

 

[Lục Thần, nguyện ý vĩnh viễn bảo hộ .]

 

[Đột nhiên cảm thấy Lục Thần nội hàm.]

 

[Thật đau lòng bây giờ? Anh ơi! Chúng thích .]

 

[ đột nhiên thấy linh hồn của trai bây giờ? Anh ơi, đừng buồn nha.]

 

[Có bất cần đời chỉ là bề ngoài của , đột nhiên thật đau lòng bây giờ.]

 

[Một kỳ cuối cùng, vì lừa tình như .]

 

Giang Chỉ cũng hai, trong lòng cảm thấy chua xót.

 

Lục Cẩm Xuyên cúi đầu thấy ánh trong ánh mắt của Giang Tiểu Chỉ, , lập tức : “Không , Giang Tiểu Chỉ, nhóc hả?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-150.html.]

“Mới , em mới !"Giang Chỉ dùng sức lau lau mắt kính, lớn tiếng : “Hạt cát bay trong mắt.”

 

“Ừ! Anh mà."Lúc Lục Cẩm Xuyên đột nhiên khoa trương : “Vừa bậy. Không tin mới đúng đó, như trai em thì nguyện vọng lớn nhất là ha ha chơi chơi, thắng , yêu cầu gì cao.”

 

Lục Cẩm Xuyên ngẩng đầu thoáng qua ánh , đó cúi đầu: “Đi thôi, Giang Tiểu Chỉ, nơi gió quá lớn, chúng trở về thôi!”

 

Sau đó, bóng dáng của Lục Cẩm Xuyên kéo dài bộ mặt biển.

 

Giang Chỉ hai chuyện, chỉ dùng tay lau lau đôi mắt, đó ngẩng đầu trung, đời ngôi vĩnh hằng ?

 

Không! Nhất định sẽ . Có lẽ là từ giờ khắc một hạt giống nhỏ nảy mầm ở trong lòng Giang Chỉ.

 

“Uy, que nướng còn nướng xong hả?”

 

Về tới chỗ lều trại nhỏ dựng bên bờ biển, Lục Cẩm Xuyên mở miệng hỏi.

 

“Thầy Lục, thầy về ! Sắp xong , khách quý của chúng đang !”

 

“Khách quý?"Lục Cẩm Xuyên từ , đột nhiên sửng sốt một chút: “Khách quý gì, khách quý bọn ở đây cả ?!!!”

 

Lại khách quý thần bí gì chứ, kết thúc hô vang ?

“A, quên , thầy Lục, kỳ hôm nay, mỗi một nhóm chúng đều đặc biệt mời một vị khách quý thần bí. ”

“Hả???”

Lục Cẩm Xuyên đầu: “Cho nên?”

“Lần , chúng mời một bạn của thầy đến.”

Một bạn ???

Đầu óc Lục Cẩm Xuyên xoay chuyển một chút, cũng bạn gì đây?

Từ Nghệ! Không , đúng!

Lục Cẩm Xuyên chớp mắt Khương Tuệ, đột nhiên trong đầu hiện lên một cái ý nghĩ, thốt : “Mấy mời Thôi Hạo Bạch tới đây???”

"Nhìn dáng vẻ của thầy thì trông vẻ vui nhỉ?"Khương Tuệ nhẹ nhàng một tiếng.

"Ôi nó!”

 

Loading...