“A, dù hình tượng của cũng bày , sợ cái gì???”
Từ Nghệ một cách đương nhiên.
“Hình tượng nào của em? Chuyện thật sự x.úc p.hạ.m tới em, chị đang tổn thương sự riêng tư của khác.”
Lục Cẩm Xuyên cảm thấy tức giận, tôn trọng khác.
Tất nhiên, Từ Nghệ cảm thấy chuyện mà bản là vấn đề:
“Không lúc từng chào hỏi ? Nếu cư dân mạng hỏi tình huống của thì sẽ giúp trả lời.”
Cho nên đây là câu trả lời của cô?
“Em cũng bảo chị thảo luận những tin tức nha."Lục Cẩm Xuyên tức giận .
Lục Cẩm Xuyên cảm thấy một ai địa vị như .
“ cảm thấy hiệu quả tệ nha, xem thích bao nhiêu."Từ Nghệ một câu:
“Được , , ngày thường chọc tức còn ít ! đây chỉ là một chút mà thôi.”
Lục Cẩm Xuyên:???
Cho nên chị đây là cố ý!!!
Rất nhanh, khi còn nhỏ Lục Cẩm Xuyên l.i.ế.m cột sắt mùa đông nổi tiếng nữa.
Hiện tại lẽ thế giới đều lúc còn nhỏ Lục Cẩm Xuyên chuyện ngu xuẩn!
Giang Chỉ tan học về nhà, chợt thấy hai ở sô pha, với vẻ mặt sống còn gì luyến tiếc.
“Anh hai?”
Giang Chỉ bước đến mặt hai, cẩn thận thoáng qua khuôn mặt của hai, may quá .
“Nhóc gì?"Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ trở về, mang bộ dạng giống như ch.ó con tới gần .
Anh đẩy đầu của Giang Chỉ .
“Anh hai, yên tâm, mặt của , vô cùng mịn màng, còn trơn bóng hơn thịt mỡ nữa!”
“Cái gì còn trơn bóng hơn thịt mỡ chứ? Rốt cuộc sử dụng từ miêu tả ! Học văn bổ hết ."Lục Cẩm Xuyên thì cảm thấy chút ghê tởm.
“Anh hai, thật ngốc, em là da như ngưng chi nha!"Giang Tiểu Chỉ vểnh b.í.m tóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-146.html.]
Lục Cẩm Xuyên suýt chút nữa tức c.h.ế.t Giang Chỉ: “Nói thành ngữ cho , nhóc cái gì mà thịt mỡ, c.h.ế.t tiệt, nhóc chọc tức .”
“Em từ ngữ giải nghĩa đó, rõ ràng đúng mà!"Giang Chỉ cảm thấy cho dù tra từ điển thì cũng đúng.
Cho nên Lục Cẩm Xuyên cố gắng mở miệng.
“ thấy nhóc chính là đứa nhóc thất học.”
Giang Chỉ tức giận, cảm thấy sỉ nhục: “Ông nội Vu em ưu tú đó, em sẽ cho ông nội Vu nghi ngờ trình độ dạy học của .”
“Anh như , đứa nhóc hư nhóc cũng thể ở đó bịa đặt gây chuyện chứ.”
“Hừ, nghi ngờ em chính là nghi ngờ ông nội Vu."Giang Chỉ mới sợ hai đe dọa.
“Anh còn đại biểu cho ông nội Vu đó, hiện tại em sẽ tìm ông nội phân xử.”
“Ai quan tâm nhóc chứ!"Lục Cẩm Xuyên bĩu môi: “Đứa nhóc ấu trĩ.”
mà nghĩ tới là vị giáo sư thật sự bởi vì Giang Chỉ mà mắng một trận.
Buông di động xuống, Lục Cẩm Xuyên cảm thấy còn chút hoảng hốt, bình thường ông cụ quá rãnh rỗi ?
“Thấy ! Em , em đúng, ông nội Vu đều lý giải của em vấn đề.”
Nhìn bộ dạng vênh váo của Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên càng tức giận.
Ngày hôm nay gặp ai ! Lục Cẩm Xuyên phát một tiếng:
“Hừ!”
“Anh hai, là heo con ? Chỉ heo mới mỗi ngày hừ hừ!"Giang Chỉ hỏi ngược .
Cái gì???
Lục Cẩm Xuyên quả thực khó mà tin những gì mà , đứa nhóc đang cái gì? Anh lầm chứ!
Nói là heo???
“Giang Tiểu Chỉ, nhóc cảm thấy nhóc giỏi lắm đúng !”
“Lêu lêu lêu…"Giang Chỉ thè lưỡi, đó còn đợi Lục Cẩm Xuyên đuổi theo thì nhanh chân chạy mất.
“Giang Tiểu Chỉ, nhóc đó cho , hôm nay chắc chắn giáo d.ụ.c nhóc một trận mới ."Lục Cẩm Xuyên cũng từ sô pha lên, bắt đầu đuổi theo.