Khương Tuệ mỉm đáp .
Cam!
Lục Cẩm Xuyên chỉ thể nhẫn nhịn sự tức giận.
Đến trong sảnh, nhân viên công tác giải thích một quy định trong mật thất, như là một quy định cho phép đ.á.n.h NPC.
Sau đó còn giới thiệu ngắn gọn về một chủ đề, MC miêu tả, Lục Cẩm Xuyên cảm thấy trong đầu hình ảnh, nhịn cảm thấy cánh tay của chút lạnh.
Sau khi đến đây thì trong lòng của Lục Cẩm Xuyên một chút hối hận.
mà khi Lục Cẩm Xuyên , tiếng nhạc khủng bố âm trầm cùng với bối cảnh cho sởn tóc gáy , Lục Cẩm Xuyên hối hận đến mặt tái mét!
Lục Cẩm Xuyên lập tức vỗ mặt của :
Ai bảo mày sĩ diện! Ai bảo mày mạnh miệng! A a a a a! Cứu mạng a! Ông đây ngoài!
Ngay khi Lục Cẩm Xuyên đang buồn bực, chợt thấy phía đột nhiên một con quỷ tóc tai bù xù chạy tới!
Sau đó bộ mật thất và bên ngoài đều thể thanh âm đ.â.m thủng bầu trời của Lục Cẩm Xuyên!
“A a a a a a! Quỷ! Quỷ! A a a a a a!”
Phòng phát sóng trực tiếp nghiêng ngả!
# Lục Cẩm Xuyên sợ quỷ # lên hot search.
[Hhhhhh.]
[Cứu mạng a, điên .]
[Lục Thần, thanh âm của tuyệt đối là tuyệt nhất.]
[Nếu lầm thì Lục Thần hình như dọa quỷ hoảng sợ.]
[Cứu mạng a, đau đầu.]
[Ha ha ha ha ha ha ha.]
[Quỷ thật sự hoảng sợ!!! chụp màn hình , tỷ .]
[Sức uy h.i.ế.p của Lục Thần thể so với quỷ thần.]
Bên ngoài, Giang Chỉ ở cách đó xa chơi trò chơi đầu , giống như tiếng thét chói tai của hai ?
Mật thất.
“Thầy Lục, Lục Thần? Thầy chứ!”
Khương Tuệ buông lỗ tai thật cẩn thận Lục Cẩm Xuyên, mở miệng hỏi đến.
“A, , … !"Giọng của Lục Cẩm Xuyên run lên, nhưng vẫn cố giả vờ bình tĩnh.
“Nếu thầy thật sự sợ hãi, là sắp xếp cho thầy ngoài …”
Khương Tuệ cũng sợ khác dọa, chỉ sợ Lục Cẩm Xuyên mà cũng sợ những khác chương trình, còn … quỷ!
Sợ? Lục Cẩm Xuyên lập tức nhíu mày, trong từ điển của chữ sợ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-137.html.]
“ sợ!”
Lục Cẩm Xuyên kiên cường .
Lục Cẩm Xuyên nghĩ đến đây thì nhất định căng da đầu xong!
Khương Tuệ Lục Cẩm Xuyên: Nếu lúc thầy chuyện cằn nhằn lải nhải, thì cô còn thể tin tưởng.
, lúc Khương Tuệ khuyên Lục Cẩm Xuyên, chỉ thể là nghĩ chú ý Lục Cẩm Xuyên nhiều một chút!
Hơn nữa trong lòng vì khác mà mặc niệm.
Rất nhanh, vài tiếp tục về phía , ở phía chợt xuất hiện một đầu giả chổng ngược!
“A a a a a a!”
Lục Cẩm Xuyên sợ tới mức suýt chút nữa bay mất hồn.
Lâm Sinh Chi ở phía Lục Cẩm Xuyên thở dài một , đó cầm lấy cái đầu giả để cho Lục Cẩm Xuyên :
“Thầy Lục, , , đây là một cái đầu giả.”
“Đừng tới gần !”
Nhìn cái đầu giả tới gần, Lục Cẩm Xuyên nhắm mắt , lùi về phía .
Sau đó cẩn thận đụng camera của chuyên gia nhiếp ảnh, đó là một trận thét chói tai:
“A a a a a a!”
Anh nhân viên tổ tiết mục thở dài một :
“Thầy Lục, cái là camera.”
“ .”
Lục Cẩm Xuyên rụt rụt cổ, ồm ồm .
Chuyên gia nhiếp ảnh: Đây là phản ứng ???
Sau đó, tiếp tục về phía , thấy ở phía đột nhiên một phụ nữ lưỡi dài nhảy tới!
“A a a a a a!”
Lông tơ của Lục Cẩm Xuyên nổ tung lên đột nhiên hét to tiếng với phụ nữ lưỡi dài!
Sau đó chợt thấy cơ thể của ma nữ còn đang nhảy run lên, giây tiếp theo đầu lưỡi rớt xuống đất!!!
[Cứu mạng! Lục Thần dọa cả quỷ .]
[Đau lòng quỷ một giây.]
[Vậy mà còn thao tác thần kỳ như .]
[Ha ha ha ha ha.]
[Cười c.h.ế.t , Lục Thần, nếu bàn về trâu bò thì ai trâu bò bằng !]
[Lục Thần, , nhưng thật giống chó.]