Đã thành nhiệm vụ ở phố ăn vặt!
Buổi chiều, tổ tiết mục sắp xếp hoạt động mới.
Chị Khương Tuệ phụ trách hướng dẫn du lịch, bắt đầu truyên bố phân đoạn trò chơi mới nhất cho .
“Hôm nay, chúng sẽ trải nghiệm một trò chơi từng thử, hiện tại lớn là một tổ, các bạn nhỏ là một tổ.”
Các bạn nhỏ hết sức vui vẻ khi trò chơi mới.
Ngược bên phía Lục Cẩm Xuyên xong, thì cảm thấy kịch bản chút quen thuộc chứ!
Thực hiển nhiên suy nghĩ của Lục Cẩm Xuyên sai, bởi vì khi tới một khu công viên trò chơi lớn thì của hai tổ tách .
Các bạn nhỏ thì công viên giải trí, mà đám Lục Cẩm Xuyên thì tới mặt tấm biển treo trốn thoát khỏi mật thất.
“C.h.ế.t tiệt!”
Nhìn thấy chữ cửa lớn, Lục Cẩm Xuyên dứt khoát mắng một câu.
Người trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức sảng khoái!
[Chương trình quá chơi.]
[Hóa thật sự là trốn thoát khỏi mật thất, lời nhắn của thật sự chấp nhận.]
[Tổ tiết mục, quá yêu .]
[Ha ha ha ha! Tinh túy của quốc gia cũng , Lục Thần coi chừng dạy hư các bạn học nhỏ nha~]
[Cười c.h.ế.t , phản ứng của Lục Thần quá hài hước mà.]
[Tổ tiết mục sắp xếp tuyệt vời, xin tiếp tục duy trì.]
[Lục Thần, nhớ kỹ còn đang ghi hình chương trình nha.]
[Lục Thần, là sợ chứ ~]
Khương Tuệ Lục Cẩm Xuyên, mỉm , đó bình tĩnh hỏi suy nghĩ của : “Lục Thần, thầy quá kích động ?”
Sắc mặt của Lục Cẩm Xuyên đổi, kích động gì chứ! nhiều như , cho nên Lục Cẩm Xuyên biểu hiện ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-136.html.]
So sánh với phản ứng của Lục Cẩm Xuyên, thì những khác là thật sự kích động, rõ ràng nóng lòng thử.
“Lúc vẫn luôn chơi, hôm nay mà cơ hội."Ông nội của Hạo Nhiên dẫn đầu mở miệng, hiển nhiên là càng già càng dẻo dai, vẫn luôn thích những chuyện mới mẻ.
“Trò chơi đáng sợ ?"Lâm Sinh Chi cũng từng chơi, là đầu tiên.
Nghe Lâm Sinh Chi , Lục Cẩm Xuyên Lâm Sinh Chi với vẻ mặt chờ mong, từ chỗ của Lâm Sinh Chi một ít lời tương tự với suy nghĩ của .
Sau đó, lời mà Lâm Sinh Chi tiếp cho vẻ mặt của Lục Cẩm Xuyên suy sụp.
“Nghĩ tới thì cảm thấy thật kích thích, thật chờ mong, khi nào chúng bắt đầu?”
Những khách quý khác cũng nóng lòng thử, sôi nổi bắt đầu thảo luận đề tài .
Cho nên nơi , cũng chỉ Lục Cẩm Xuyên tham gia thảo luận.
Khương Tuệ quan tâm , đặc biệt là “quan tâm"Lục Cẩm Xuyên!
“Thầy Lục, Lục Thần! Thế nào? Có thầy cũng chờ mong đúng ?”
Nghe Khương Tuệ thì ánh mắt của đều về phía Lục Cẩm Xuyên.
Lúc , thứ mà Lục Cẩm Xuyên nghĩ đến đầu tiên là mặt mũi cho nên tất nhiên thể trả lời ngược , đành nghiến răng nghiến lợi duy trì mỉm :
“Ặc, … chờ mong."Mới là lạ!
“Được , nếu đều ý kiến gì, chúng hãy bắt đầu , cũng lâu chơi!"Khương Tuệ .
“Được!”
“Được.”
Khương Tuệ tới cửa, phát hiện Lục Cẩm Xuyên cũng theo cho nên kêu :
“Lục Thần, chứ, ngây gì? Mau !”
Thật Lục Cẩm Xuyên cũng phát hiện!
cũng hết cách , Lục Cẩm Xuyên Khương Tuệ nửa đẩy nửa kéo mật thất.
Lục Cẩm Xuyên lạnh lùng họ Khương nào đó.