Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:52:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn hai đứa nhóc cứ mãi lưu luyến, Lục Cẩm Xuyên đành quyết định, túm mũ Giang Chỉ, xách lên.

 

“A, a!” Giang Tiểu Chỉ một nữa, biến thành nhóc rùa đen.

 

Hứa Hành Chu tức khắc nhíu đôi lông mày nhỏ, nhưng chỉ im lặng lên tiếng.

 

Lục Cẩm Xuyên nhanh chân bước trường, Giang Chỉ, buông lời đe dọa:

 

“Giang Tiểu Chỉ, nhóc đừng quên, nhóc giấy cam đoan đấy!”

 

“Hả?” Giang Chỉ thật sự bắt kịp mạch não của ông trai nhà .

 

“Sao? Quên ?!”

 

“Không! Không!” Giang Chỉ lắc lắc đầu.

 

“Hừ! Biết thì ! Nếu , Giang Tiểu Chỉ……”

 

Lục Cẩm Xuyên nở một nụ âm u.

 

Giang Chỉ ngước mắt trai, nhóc cứ cảm thấy ông trở thành nhân vật độc ác trong phim chứ!

 

Lục Cẩm Xuyên dắt Chỉ Chỉ đến cửa lớp học, đó đầu , đập mắt chính là cảnh tượng nào đó đang dẫn trai nhỏ Hành Chu bước theo lưng !

 

“Mấy theo chúng gì?” Lục Cẩm Xuyên đen mặt hỏi.

 

“Anh Lục ơi, Hành Chu cũng học ở lớp .” Hứa Hành Chu dùng ngón tay nhỏ bé chỉ chỉ.

 

Lục Cẩm Xuyên: !!!

 

Lúc , Hoắc Kình chắn mặt Hứa Hành Chu, đôi mắt giận tự uy liếc về phía Lục Cẩm Xuyên.

 

Hai đối mặt , hiệu trưởng liền toát đầy mồ hôi, mặt vội treo lên nụ , :

 

, Lục , chủ Hành Chu cũng học ở lớp , nên mời , mời !”

 

“Anh Hành Chu, chúng học cùng lớp ?” Bây giờ cô nhóc mới dần phát hiện sự thật , nháy mắt vui vẻ phát điên, thèm đầu chào hỏi cha già Lục Cẩm Xuyên nữa, nhanh nhảu cùng Hành Chu bước lớp học, đùa giỡn với .

 

Ôi, cải trắng nhà chủ động cho heo ăn , Lục đây còn lời nào để !

 

Thế nên, từ đó trở về , lúc nào Lục nhà cũng lo lắng, sốt ruột.

 

Ngay cả lúc bàn chuyện công việc, cả cũng lơ đãng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-132.html.]

“Này , với đang đến cái gì ?”

 

Từ Nghệ Lục Cẩm Xuyên đang mãi lạc cõi thần tiên, bực dọc gõ gõ vài cái lên mặt bàn.

 

“Cậu đang nghĩ cái gì thế? Kịch bản thấy thế nào?”

 

“Khụ …….” Lục Cẩm Xuyên vuốt vuốt đầu mũi, tai vốn chẳng thứ gì.

 

“Lục Cẩm Xuyên, rốt cuộc ? Từ lúc về từ nhà trẻ đến bây giờ, đầu óc lúc nào cũng ở chín tầng mây. Này tiếp tục gây thêm rắc rối gì đó cho ?” Từ Nghệ trừng mắt .

 

“Chị Từ , em ! Trong lòng chị, em chính là như ?” Lục Cẩm Xuyên ấm ức Từ Nghệ.

 

đó! Ở trong lòng , Lục Cẩm Xuyên chính là máy tạo rắc rối đấy.”

 

Từ Nghệ thèm do dự nhận xét.

 

“!”

 

Hừ, Lục dỗi.

 

Từ Nghệ suy nghĩ một lúc, chắc là tâm hồn “cha già” Lục Cẩm Xuyên trỗi dậy , nên cô liền an ủi hai câu cho lệ:

 

“Cậu yên tâm , Chỉ Chỉ lời hơn nhiều, ở trường sẽ ai cố ý bắt nạt con bé .”

 

Lục Cẩm Xuyên bày tỏ, một chút cũng thể yên tâm nổi. Nghĩ nghĩ, Lục nhanh chóng quyết định, đến sớm một chút, giám sát hai đứa nhóc :

 

“Chị Từ, hôm nay dừng ở đây thôi, để em đón Chỉ Chỉ !”

 

Nhìn thời gian hiện lên đồng hồ, Lục Cẩm Xuyên liền nhoáng một phát, chạy vụt !

 

???

 

Từ Nghệ đồng hồ, mới hai giờ! Đã chạy ?

 

Bên ngoài cổng trường, trừ xe của Lục Cẩm Xuyên , còn một chiếc xe của khác nữa.

 

Chính là chiếc xe mà hồi sáng, Hoắc Kình lái tới, Lục Cẩm Xuyên bĩu môi, thật đúng là âm hồn tan.

 

Lục Cẩm Xuyên buồn chán chờ Giang Chỉ tan học.

 

Một quãng thời gian dài trôi qua, các bạn nhỏ mới bắt đầu lục đục ùa .

 

Gương mặt Lục Cẩm Xuyên sáng rực Giang Chỉ, cho đến khi liếc xuống hai bàn tay nhỏ nhắn đang nắm lấy của Giang Tiểu Chỉ và Hứa Hành Chu.

 

Loading...