Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:52:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi xuất phát, Lục Cẩm Xuyên càng tức giận!

 

“Anh hai! Anh còn đang tức giận hả?”

 

Trên đường, Giang Chỉ Lục Cẩm Xuyên nhỏ giọng hỏi.

 

“Không , tức giận một lát là hết tức giận mà!” Lục Cẩm Xuyên nhàn nhạt .

 

Anh hai! Thật thù dai nha!

 

Lục Cẩm Xuyên bộ dạng buồn rầu của nhóc con, trong lòng đắc ý.

 

Lần cho cô nhóc một bài học xem đứa nhóc hư còn dám chọc giận ?

 

Rất nhanh, tới mục tiêu .

 

Thôn Linh Sơn, địa phương nổi tiếng nhờ nước suối!

 

“Chào đón thôn Linh Sơn!”

 

Đạo diễn bắt đầu chào hỏi với các vị khách quý.

 

Bên , các bạn nhỏ tương tác vui vẻ! Thật vui vẻ nhất chính là Lâm Diệp.

 

“Em gái tiên nữ! Chúng lâu gặp!”

 

Lâm Diệp Giang Chỉ, vẻ mặt vui mừng bước lên! Sắp ôm một cái.

 

“Làm gì?”

 

Lục Cẩm Xuyên ngăn cản Lâm Diệp . Tên nhóc vẫn đáng ghét như .

 

“Chú Lục? Chú đừng ngăn cản cháu, cháu gặp em Chỉ Chỉ!”

 

“Nhìn như , đến gần như .”

 

Sau đó, Lục Cẩm Xuyên giống như Vương Mẫu nương nương ở trời.

 

Hai đứa nhỏ , chào hỏi:

 

“Em Chỉ Chỉ!”

 

“Anh Lâm Diệp!”

 

Nhìn hai đứa nhỏ, nghiêng ngả.

 

Sau khi Lâm Diệp trở về, vui hỏi: “Ba ba, vì Lục cho con ôm em gái?”

 

Lâm Sinh Chi bất đắc dĩ , tất nhiên thể tâm lý cha già của Lục Cẩm Xuyên.

 

Đành : “Bây giờ con còn quá nhỏ! Em gái cũng quá nhỏ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-113.html.]

 

“Vậy con lớn lên ?”

 

Cách đó xa, trong lòng cha già Lục Cẩm Xuyên một nữa trúng một mũi tên!

 

“Lớn lên cũng !”

 

Lục Cẩm Xuyên ở phía bổ sung .

 

Khúc nhạc đệm trôi qua, tổ tiết mục bắt đầu chia phòng ở, Lục Cẩm Xuyên ở một trang trại nhỏ.

 

Lần Lục Cẩm Xuyên chia một một cái sân khá lớn.

 

Ngay từ đầu Lục Cẩm Xuyên vẫn tương đối chờ mong, nhưng sân thấy, chợt phòng ở đơn sơ và gà vịt chạy lung tung trong sân! Còn một con cừu.

 

Lục Cẩm Xuyên chợt thở dài:

 

“Chúng thể đề nghị với đạo diễn! Kỳ tiếp theo chúng thể đến một thành phố lớn ? Chúng là chương trình du lịch mà? Người còn tưởng rằng là trải nghiệm nông thôn đó? Tất nhiên, tối cũng nơi ! Chỉ là, lúc khi mấy mời cũng cho , sẽ tới những nơi nào.”

 

Nếu nào cũng việc đồng áng, chịu khổ chịu nhọc, thì cho dù đ.á.n.h c.h.ế.t Lục Cẩm Xuyên cũng tới.

 

Lục Cẩm Xuyên bĩu môi .

 

Khương Tuệ Lục Cẩm Xuyên, :

 

“Thầy Lục, đây là thầy hiểu lầm, chúng cũng vẫn luôn ở nông thôn nha! Lần Hải Thị, đáng tiếc thầy tới mà!”

 

“Cho nên, chuyện còn trách ?” Lục Cẩm Xuyên Khương Tuệ như .

 

“Ha hả! Thầy Lục, thày thật giỡn.” Khương Tuệ .

 

[Ha ha ha ha! Lục Thần! Thì là do bỏ lỡ]

 

[Cười c.h.ế.t ! Tổ tiết mục mấy mau, mấy thừa dịp Lục Thần của ở đó, cho nên cố ý đúng ?]

 

[Ha ha ha ha! Lục Thần chỉ thể vận may của !]

 

[ thích xem nông thôn! Tổ tiết mục nhiều một chút ]

 

Việc đến nước , Lục Cẩm Xuyên chỉ thể thản nhiên chấp nhận, giơ chữ V về phía màn ảnh:

 

“Nông thôn biến hình ký! Hai ngày đếm ngược bắt đầu!”

 

Vào phòng, Lục Cẩm Xuyên buông vali xuống, bắt đầu trải giường chiếu.

 

Sau khi dọn dẹp đơn giản, tổ tiết mục lập tức tới đây tuyên bố nhiệm vụ.

 

“Lục Thần! Chủ nhân của ngôi nhà mà thầy đang ở ở đây, cho nên hai ngày xin thầy chăm sóc động vật trong sân một chút, mỗi ngày cho thức ăn đúng giờ, hốt phân, dọn dẹp vệ sinh. Còn , trứng trong ổ, nhớ rõ mỗi ngày kiểm tra kỹ bỏ trong hộp!”

 

“Cái gì?!!!”

 

Loading...