Lục Cẩm Xuyên đen mặt Thôi Hạo Bạch, diễn nghiện đúng !
“Mau buông tay, là đá đó.” Lục Cẩm Xuyên uy h.i.ế.p lột tay Lục Cẩm Xuyên .
Sau đó nhanh chóng dạy, kéo Giang Chỉ : “Nhanh, nhanh, Giang Tiểu Chỉ, chúng nhanh chạy! Nếu con quỷ say đó đuổi theo giờ.”
“Haha...... hai, đang chơi trò chơi ?” Giang Chỉ ôm hạt kê, ngoặt nghẽo.
“Chơi cái gì mà chơi.” Lục Cẩm Xuyên túm lấy cô nhóc nhanh chóng chuồn .
mà, Lục Cẩm Xuyên đến ngoài cửa, liền Thôi Hạo Bạch phía cẩn thận ôm lòng: “Anh .”
Giọng ma quỷ của Thôi Hạo Bạch vang lên.
“Mẹ kiếp.” Anh cái em gái .
Lục Cẩm Xuyên Thôi Hạo Bạch, là keo dán da ch.ó ?
“Cậu mau buông ông đây .” Lục Cẩm Xuyên giãy dụa mắng.
“Không, ơi........buông sẽ chạy mất.” Thôi Hạo Bạch Lục Cẩm Xuyên ngốc nghếch.
“Cút cút cút.”
Lục Cẩm Xuyên thực sự chịu nữa, đó hung hăng túm lấy cánh tay Thôi Hạo Bạch, đem bu gạt xuống. Gạt xuống thì phát hiện chút mơ hồ, Lục Cẩm Xuyên sợ ngày thứ hai tin một ngôi xỉn rượu nào đó nghẻo ở ngoài. Thế là, khi Lục Cẩm Xuyên đem vứt phòng, lôi Giang Tiểu Chỉ bỏ chạy.
Giang Tiểu Chỉ: ? ? ? ủa ủa ủa.
Giang Chỉ phản kháng động một chút, nhưng mà đôi chân ngắn trung quậy quậy một chút, vẫn xách trở về.
Trở về nơi ở. Lục Cẩm Xuyên thở hộc hộc ở đằng . Thật là, mệt a!
Nếu sớm sẽ thế , hôm nay nên nhất thời mềm lòng ngoài. Lục Cẩm Xuyên phiền muộn xoay xoay đầu, lúc đầu, liền thấy Giang Chỉ một mặt ai oán .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-100.html.]
“Làm ?” Lục Cẩm Xuyên gì hết Giang Chỉ.
“Anh hai! Anh trọng sắc khinh em gái.” Giang Chỉ bĩu môi, lời khiến khác kinh ngạc. “Hứ hứ hứ hứ.”
Lục Cẩm Xuyên thiếu chút nữa sặc c.h.ế.t.
“Giang Tiểu Chỉ, với em , đừng dùng loạn thành ngữ.” Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ đang trừng mắt.
Lục Cẩm Xuyên xong, dừng một giây tức giận trừng mắt: “Anh phân biệt đối xử với em khi nào? Em còn .”
“Chính là phân biệt đối xử!” Nói xong, Giang Tiểu Chỉ túm túm cổ áo .
“Anh hai thiếu chút nữa siết cổ em c.h.ế.t . Ngược đối với Đại Bạch, nhẹ nhàng như . Anh hai rõ ràng là trịnh sắc khinh em gái mà.”
Anh đối với nhẹ nhàng lúc nào? Lục Cẩm Xuyên cảm thấy mắt Giang Chỉ mù . Với , cái gì gọi là trọng sắc khinh em gái?
“Giang Tiểu Chỉ, cho em , cái môn ngữ văn em cần học thêm , xem em là cái gì, giống một tên mù chữ!” Lục Cẩm Xuyên xong cuối cùng thoáng qua Giang Chỉ.
“Hứ! Em vốn dĩ còn nhỏ, con nít sợ văn hóa.” Giang Chỉ chống eo, một cách hợp lý.
“Hơn nữa, mạng như thế mà.”
“Trên mạng? Giang Tiểu Chỉ, em xem mấy thứ loạn thất bát đảo ở ?” Lục Cẩm Xuyên quát.
“Mới nhưng thứ loạn thất bát đảo ! Rõ ràng là những thứ .” Giang Chỉ phản bác trai.
Lục Cẩm Xuyên: tức thật!
Nếu như Lục Cẩm Xuyên , cái mà Giang Chỉ xem là tiểu thuyết nổi tiếng của fan về và Thôi Hạo Bạch, nhất định sẽ càng tức.
Nhìn bộ dạng của Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên thở hổn hển hai , phát hiện Giang Tiểu Chỉ tính khí cũng dần tăng lên, nhóc con ngoan ngoãn lúc ? Nhìn cô nhóc, đ.á.n.h cũng mà mắng cũng xong.
“Tóm lung tung.” Cuối cùng, Lục Cẩm Xuyên mới tóm một câu.