Cố Diễn sờ sờ cằm  gương, quả nhiên cầm lấy d.a.o cạo râu.
 
  hành động của  , trái tim từ từ chìm xuống.
 
Trước khi  khỏi cửa,   gửi cho  một tin nhắn: [Kính VR mẫu mới  về,  đặt cho em một bộ, ngày mai sẽ giao đến.]
 
Lại là cái cách đ.á.n.h một cái  cho một viên kẹo ngọt .
 
 lười  trả lời.
 
 nhân viên cửa hàng điện tử    gửi tin nhắn: 
 
[Cô Lâm, kính VR cấu hình cao nhất và buồng game thực tế ảo mới nhất mà cô đặt  về ,   khi nào cô tiện…] Trong video, nhân viên đang trình diễn thiết .
 
Ở hậu cảnh, một bóng  quen thuộc lướt qua, Tô Uyển Uyển đang chỉ  một bộ thiết  VR màu hồng khác,  với  đàn ông bên cạnh: 
 
[Anh Diễn, màu   quá ~ Rất hợp với phòng chơi game của em ~]
 
 tắt video, trả lời nhân viên: [Tạm thời đừng giao hàng,  tự  đến thử  hôm khác.]
 
Một  cảnh tượng, dù  cũng  tự  chứng kiến mới .
 
 lái xe đến trung tâm thương mại điện tử đó.
 
Quả nhiên, ở khu trải nghiệm thiết  eSports,   thấy bóng dáng quen thuộc .
 
Tô Uyển Uyển đang phấn khích thử bộ thiết  VR màu hồng đó, Cố Diễn  cạnh cô , cúi đầu  cô , khóe miệng nở nụ .
 
[Anh Diễn, hiệu ứng  tuyệt vời quá! Cứ như thật sự đang ở trong vũ trụ !] Tô Uyển Uyển vui vẻ múa tay múa chân, suýt chút nữa thì ngã, Cố Diễn vội vươn tay đỡ lấy eo cô .
 
[Cẩn thận chút.] Giọng   dịu dàng, thứ âm điệu mà  hiếm khi  .
 
[Em   mà ~] Tô Uyển Uyển  vững, thuận thế khoác lấy cánh tay  , nghiêng đầu .
Vô Hoan 🌙
 
[Anh Diễn,   hứa mua cái  cho em nha? Coi như để chúc mừng em  thoát khỏi bóng tối thất tình!]
 
Cố Diễn  khẽ,  định  thì ánh mắt   chợt chuyển,  thấy  đang  cách đó  xa.
 
Nụ   mặt   lập tức đông cứng.
 
Tô Uyển Uyển  theo ánh mắt  ,  mặt thoáng hiện lên vẻ hoảng loạn, lập tức buông tay : 
 
[Chị… Chị dâu? Thật trùng hợp.]
 
Cô  theo bản năng lùi  phía  Cố Diễn, tỏ vẻ hoảng sợ.
 
Cố Diễn cau chặt mày: [Lâm Vi? Sao emlại ở đây?]
 
[ đến xem thiết    đặt.] Ánh mắt  lướt qua bộ VR màu hồng , [Xem ,   cũng ưng ý  ?]
 
Tô Uyển Uyển vội vàng : 
 
[Chị dâu đừng hiểu lầm, em chỉ là nhờ  Diễn giúp em xem thôi… Em   chị cũng  mua…]
 
[Không ,]  mỉm , [Màu hồng  hợp với cô,  thiếu nữ.]
 
Sắc mặt Cố Diễn  chút khó coi: 
 
[Lâm Vi, em đừng   bóng  gió. Uyển Uyển em   mới vui vẻ trở ,  chỉ là  cùng em  xem thôi.]
 
[Ừm,  hiểu.]  gật đầu, 
 
[Anh trai  dạo phố mua sắm cùng em gái,  bình thường. Cũng giống như đồng đội của  thỉnh thoảng rủ  chơi game .]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-oi-em-chia-tay-roi-tam-trang-khong-tot-anh-co-the-den-choi-vai-van-game-voi-em-khong/chuong-4.html.]
 
Cố Diễn nhíu mày càng chặt hơn: 
 
[Cái gì mà đồng đội? Lâm Vi,    với em bao nhiêu  , bớt qua  linh tinh với mấy   mạng !]
 
[Ồ?]  nhướng mày, 
 
[Chỉ cho quan đốt lửa,  cho dân thắp đèn ? Các  là quan hệ chính đáng, còn  và bạn chơi game chung thì là qua  linh tinh?]
 
[Sao  thể giống  ?!]
 
[Khác  chỗ nào?]  bước tới một bước.
 
[Là vì các  gặp  trực tiếp, khoác tay, ôm eo, tặng quà, hôn má, nên mới chính đáng hơn ?]
 
Giọng   lớn, nhưng đủ để mấy  đang xem thiết  xung quanh  ngoái .
 
Mặt Tô Uyển Uyển lập tức trắng bệch, nước mắt rơi lã chã: 
[Chị dâu! Sao chị  thể vu khống em và  Diễn như ! Bọn em thật sự   gì cả… Em chỉ coi   như  trai ruột thôi…]
 
[Anh trai ruột?]   khẩy, [Cô Tô, cô đối với  trai ruột của  cũng như  ?]
 
Cố Diễn một tay kéo Tô Uyển Uyển   lưng, trừng mắt  : 
 
[Lâm Vi! Em đủ ! Ở bên ngoài phát điên gì ! Có chuyện gì thì nhắm  , đừng nhắm  Uyển Uyển!]
 
[Nhắm  ?]   dáng vẻ   bảo vệ cô , trái tim  chợt chìm xuống đáy vực.
 
[Được thôi. Cố Diễn, bây giờ  về nhà với , chúng   chuyện đàng hoàng. Hoặc,  tiếp tục ở  đây mua sắm trang  cho cô , còn … về gửi địa chỉ nhà cho đồng đội của , mời   đến chơi thử buồng game mới.]
 
[Anh chọn .]
 
Cố Diễn sững sờ, dường như  ngờ    thẳng như .
 
Tô Uyển Uyển đột nhiên nắm lấy cánh tay  , giọng run rẩy mang theo tiếng : 
 
[Anh Diễn… Em thấy  khó chịu… Anh  thể đưa em đến bệnh viện   …]
 
Cố Diễn cúi đầu  cô , vẻ mặt đầy quan tâm: [Sao ? Khó chịu ở ?]
 
[Chỉ là… chóng mặt… tim đập nhanh…] Cô  yếu ớt dựa    .
 
Cố Diễn lập tức  , ánh mắt lạnh băng: 
 
[Lâm Vi, em  xem em   chuyện  gì! Nếu Uyển Uyển  chuyện gì,  sẽ  tha cho em !]
 
Nói xong,   nửa ôm nửa đỡ Tô Uyển Uyển, vội vàng rời .
 
Thậm chí còn  thèm   thêm  nữa.
 
Đám đông xung quanh   với ánh mắt khác .
 
  yên tại chỗ,  bóng lưng họ biến mất, bỗng nhiên cảm thấy  chút buồn .
 
Lần nào cũng ,  nào cũng như thế.
 
Chỉ cần Tô Uyển Uyển thể hiện một chút  khỏe,   sẽ  chút do dự mà bỏ rơi .
 
Sự lựa chọn của  ,  bao giờ là .
 
Đêm hôm đó, Cố Diễn  về.