“Ờ, đến , tớ quên mất sáng nay sẽ đến đây.” Giọng Tiêu Kỳ như mới ngủ dậy: “Cậu đến cửa ? Được , tớ mở cửa cho .”
Nói xong, đầu dây bên tiếng sột soạt.
Một lúc , cánh cửa đóng chặt cuối cùng cũng mở .
Tuy nhiên, mở cửa là một đàn ông cởi trần cao lớn thô kệch, hình xăm kín hai cánh tay.
Chu Phù nhịn nhíu mày.
Cô cho rằng tìm nhầm chỗ, đang định đầu bỏ thì thấy giọng của Tiêu Kỳ từ bên trong: “Cậu , tớ còn đang mặc quần áo, đợi một chút, hoặc là để bạn trai tớ dẫn xem phòng.”
Quả nhiên ngoài dự đoán của bạn cùng phòng, Tiêu Kỳ đưa bạn trai về sống trong căn nhà thuê như một lẽ đương nhiên.
Rõ ràng họ thống nhất khi đến đây là sẽ dẫn bạn khác giới về nhà.
Tuy nhiên, đây là đầu tiên xem nhà, đương nhiên họ cũng giả vờ một chút nào.
Tầm mắt của đàn ông chút che giấu đánh giá Chu Phù từ xuống .
Chu Phù siết chặt lòng bàn tay, cố nén cảm giác ghê tởm thể giải thích , bước nhà cái chăm chú của đàn ông.
Chỉ đến khi Chu Phù mở cửa căn phòng riêng của , cô mới hiểu tại Tiêu Kỳ vội vàng cho cô thuê căn nhà .
Bên trong đặt một cái giường tầng.
Khe hở giữa giường và tường chỉ đủ chỗ cho cô nghiêng qua.
Đừng bàn học và tủ quần áo, ngay cả cửa sổ cũng .
Những đồ linh tinh lớn nhỏ chất đống ở giường, giống như một gian nhỏ ngăn cách với nhà bếp bên cạnh.
“Mấy món đồ ở giường, khi dọn thì chuyển chúng phòng khách là .” Tiêu Kỳ đeo đai tới, ngáp một cái, thấy biểu cảm của Chu Phù, “Đừng ngại nhỏ, , giá nhà ở Bắc Lâm cứ như , tìm nhà khó bao, nếu vì quen bạn cùng phòng của , thể cần đóng tiền thế chấp môi giới hàng tháng chứ.”
“Ừm đúng , chìa khóa.” Tiêu Kỳ vỗ nhẹ bạn trai bên cạnh, “Đưa chìa khoá của cho cô .”
Bạn trai nhíu mày: “Đưa của cho cô thì bằng cách nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-luon-o-day/chuong-57.html.]
“Em cho một cái nữa là xong ?” Đoạn đối thoại tự nhiên giữa hai họ thậm chí giấu Chu Phù.
Là chắc chắn rằng cô chuyển 3000 tệ cho cô , vì cô thể sống ở đây.
Sau khi đưa chìa khóa cho cô, Tiêu Kỳ : “Vậy từ từ thu dọn , chúng tớ ngủ tiếp, buồn ngủ chết.”
Dù cô tính đến cũng khó thể bình tĩnh khi cần dọn dẹp đống lộn xộn cho khác.
cô thực sự còn cách nào khác.
Thấy còn sớm, Chu Phù bắt đầu nhanh chóng dọn đồ ngoài.
Trong lúc đó, Lăng Lộ Vũ gọi điện tới và hỏi gặp ở buổi tối.
Khi Chu Phù đang dọn dẹp nơi ở mới của , cô liền la hét đến giúp.
Chu Phù tình cảnh hiện tại của cô, dám để cô qua nên tìm đủ cớ thuyết phục cô .
Thời gian định sắp đến, Chu Phù vội vàng rửa mặt, đeo balo lưng chạy xuống lầu.
Lăng Lộ Vũ rằng ngôi nhà mới thuê của cô quá gần công ty, vì cô hẹn gặp tại trung tâm thương mại gần đường vành đai 4.
Lăng Lộ Vũ cũng tìm quán ăn từ .
Cô rằng từ khi Chu Phù gặp chuyện may mấy năm nay, cuộc sống của cô hẳn là cũng thoải mái nên chọn địa điểm cũng vô cùng thông cảm cho cô.
Đó là một quán ăn nhỏ chất lượng và giá rẻ.
Hai tìm một chỗ xuống, Lăng Lộ Vũ thực đơn : “Vừa đường tớ nhịn , ăn hai cây kem ốc quế, hiện tại no 80% nên gọi bát mì , đừng ép tớ ăn nhiều, tháng tớ tăng ba cân .”
Trong khi Chu Phù đang xem thực đơn, cầm một cây bút nghiêm túc bôi bôi vẽ vẽ ở đó, Lăng Lộ Vũ lấy điện thoại và chụp một bức ảnh cô đang tập trung gọi món, chỉ cần điều chỉnh bộ lọc đăng lên vòng bạn bè.
Trong ảnh, cô gái nhỏ đang cầm bút với những ngón tay mảnh khảnh xanh xao, mái tóc công chúa mềm mại xõa lưng, đôi mắt cụp xuống, hàng mi cong vút, điềm tĩnh mà tao nhã, ngoan ngoãn chết, bộ dạng giống với dáng vẻ vùi đầu làm bài thi mấy năm .
Kèm dòng chữ là “Đến giờ ăn !”
Tương ứng với vòng bạn bè mà cô đăng buổi sáng.