Liên tục nửa tháng, mỗi ngày Lục Minh Bạc chạy đến bệnh viện càng ngày càng sớm, thầm nghĩ chỉ đè ép Lý Lương Tu cũng đến mỗi ngày.
Kết quả nhờ Lý Lương Tu ban tặng, một chút thời gian ở một với Hứa Tư Điềm.
Không chỉ thời gian ở một , mỗi ngày còn thưởng thức hai tán gẫu, tràng giang đại hải.
Sắc mặt đen đến cực kỳ khó coi.
Cuối tháng hai, Hứa Lương Dung bình phục xuất viện trở về Kim Đường.
Lục Minh Bạc còn lý do mỗi ngày đến gần Hứa Tư Điềm, ngày đêm tim gan cồn cào, vắt hết óc nghĩ các loại lý do để hẹn gặp cô, Hứa Tư Điềm đều dùng cái cớ tệ để khéo léo từ chối.
Trung tuần tháng ba, Trần Kỵ gọi điện thoại cho Lục Minh Bạc, phái xã giao cho .
Trong thời gian xã giao của Lục Minh Bạc ít , mục đích chính là dành thời gian cho Hứa Tư Điềm, nhưng mà chậm chạp hẹn nên là đau đầu.
Trần Kỵ tình hình của , đợi từ chối, liền mở miệng : “Trong bữa cơm đối tác là Pháp.”
Lời từ chối của Lục Minh Bạc đến bên miệng, lập tức nuốt trở .
Đây là rõ, lập tức m.á.u sôi trào nhận nhiệm vụ.
Trước khi , hiếm khi gương trong phòng đồ tỉ mỉ trang điểm bản , âu phục giày da, chút cẩu thả, cà vạt còn đặc biệt chọn cái Hứa Tư Điềm tặng lúc .
Đến phòng riêng của khách sạn, quả nhiên ngoài dự đoán, bên hợp tác bởi vì Pháp cho nên mời phiên dịch tiếng Pháp, mà phiên dịch tiếng Pháp tối nay tới chính là Hứa Tư Điềm.
Chỉ là ngờ bên cạnh cô chỉ mấy Pháp đó, còn cả Lý Lương Tu.
Người âm hồn bất tán (*) thế.
(*) Âm hồn bất tán 阴魂不散: nghĩa đen là chỉ khi chết, âm hồn tiêu tan, còn thể hoạt động trong phạm vi nhất định. Nghĩa bóng là, một chuyện qua nhưng vẫn lưu hậu quả, mang ý “bám dai ngừng” nữa (Baidu)
Lục Minh Bạc bình tĩnh và xuống, trong lúc đó sắc mặt cực trầm, cả bữa tiệc thái độ khác thường ít, ánh mắt chằm chằm đôi nam nữ đối diện .
Sau bữa tiệc, bên tai một nửa là tiếng Pháp hiểu, nửa còn tất cả đều là tiếng phiên dịch chuyên nghiệp của Hứa Tư Điềm.
Dự án trò chuyện nhiều lắm, một bên hợp tác dựa theo thói quen cũ, bắt đầu mời rượu.
Sau lưng Lục Minh Bạc là công ty xây dựng Phù Trầm, trong nghề đều nhường phần nào, mời rượu đương nhiên dám đến chỗ , cả bàn rượu liếc mắt sang chỉ một cô gái là Hứa Tư Điềm, nhanh cô liền trở thành tiêu điểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-luon-o-day/chuong-360.html.]
Lý Lương Tu hạ giọng dặn dò: “Uống chút gì là , uống thì đừng miễn cưỡng.”
Hứa Tư Điềm gật đầu, vẫn thừa nhận thể diện của đối phương.
Lục Minh Bạc bộ dạng mật thì thầm với của hai làm cho tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Ánh mắt chằm chằm Hứa Tư Điềm càng ngay thẳng chút che giấu.
Thấy cô cầm lấy một ly tiếp một ly xuống bụng, sắc mặt Lục Minh Bạc cũng trầm hơn một giây.
Đợi đến ly thứ năm, lập tức từ chỗ dậy, sải bước tới bên Hứa Tư Điềm, đưa tay cướp lấy ly rượu trong tay cô, ngay tại nơi cô uống qua, ngẩng đầu lên ngăn cản cô.
Một ly rượu dừng , nghiêng đầu cúi đầu về phía cô, trong ánh mắt tức giận cũng bắt đầu chút khó nén.
Sau khi uống xong, Lục Minh Bạc lập tức bỏ qua Lý Lương Tu, kéo cổ tay Hứa Tư Điềm nhanh chóng đưa khỏi khách sạn.
Sức lực giống như mang theo thở, Hứa Tư Điềm làm thế nào cũng tránh .
“Lục Minh Bạc! Anh buông ! Anh vấn đề !” Cô đối với lịch sự bình tĩnh lâu như , rốt cuộc khi chia tay, đây là đầu tiên cô nổi giận với .
Không như thế nào, rõ ràng mắng, nhưng trong lòng Lục Minh Bạc cảm thấy chút vui vẻ.
“Lý Lương Tu bảo em theo làm phiên dịch ?” Lục Minh Bạc hỏi.
Hứa Tư Điềm: “Không ?”
Lục Minh Bạc lạnh: “Rốt cuộc là phiên dịch mời rượu?”
Hứa Tư Điềm nhíu mày: “Lục Minh Bạc!”
Ý thức dùng từ đúng, Lục Minh Bạc siết chặt lòng bàn tay, sắc mặt vẫn trầm xuống như cũ: “Anh ý đó.”
“Trước đây lúc dẫn em làm phiên dịch, cũng từng để cho em khách hàng mời rượu.” Anh vẫn tức giận như cũ, chút tửu lượng của Hứa Tư Điềm chỉ cần vài phút là thể đánh ngã.
“Em cũng thể uống rượu.” Hứa Tư Điềm quật cường trả lời .
“Con nó em chỉ năm ly, năm ly nữa ổng đây sẽ làm em mà em .” Lục Minh Bạc quả nhiên là thái độ đau lòng của cô chọc giận, tục miệng, giật phát giác đúng, vội vàng hạ thấp thái độ, “Anh xin … chỉ là bọn họ bắt nạt em.”
Đôi mắt Hứa Tư Điềm nhất thời mất tập trung, cong môi nở nụ , hiếm thấy lời thật lòng, nhẹ nhàng : “Rõ ràng bắt nạt nhiều nhất.”