Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Anh Luôn Ở Đây - Chương 293

Cập nhật lúc: 2025-03-04 04:57:20
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bản Chu Phù cũng gì lo lắng, chỉ là khó tránh khỏi đau lòng cho cô , mà Trần Kỵ một bên im lặng, bộ quá trình một lời, lông mày nhịn nhíu chặt.

 

Buổi tối về đến nhà, Chu Phù tắm rửa xong, giống như thường ngày đỏ mặt tới bên cạnh Trần Kỵ, đàn ông đổi thái độ, bỗng nhiên đối với việc tích cực nữa.

 

Bàn tay to vu ốt ve gáy cô vài cái, dỗ dành : “Đêm nay tha cho em, nghỉ ngơi cho .”

 

Chu Phù sửng sốt, chớp mắt, đưa tay véo mặt : “Sao ? Anh thoải mái ?”

 

“Không .” Trần Kỵ nở  nụ ủ rũ, “Lúc nào cũng khiến em , ít nhiều cũng lúc lương tâm phát hiện.”

 

Chu Phù yếu ớt trừng một cái: “Bây giờ lương tâm mới phát hiện, thể quá muộn .”

 

Cũng tính là muộn, ít nhất còn để cho cô mang thai.

 

Chỉ là liên tiếp vài ngày trôi qua, Chu Phù dần dần phát hiện đúng lắm.

 

Số hai giao lưu sâu sắc so với lúc ít hơn một chút , mỗi đến giây phút cuối cùng, đều nghiêm khắc thực hiện biện pháp.

 

Vốn tưởng rằng nhất thời quên mất chuyện chuẩn mang thai, Chu Phù cũng để ý, nhưng khi nhắc nhở nhiều ngày cũng kết quả, cô gái nhỏ ít nhiều liền nghi hoặc.

 

Buổi tối hôm đó, cô thật sự nhịn , liếc Trần Kỵ hỏi: “Anh con với em …?”

 

Vốn tưởng rằng Trần Kỵ sẽ trả lời cô “Sao thể, thể con với em chứ.” Lời dỗ dành cô dễ .

 

ngờ khi đàn ông im lặng vài giây, mở miệng : “Anh cảm thấy chuyện vội lắm.”

 

Chu Phù chớp mắt: “Cái gì, ý gì?”

 

“Em còn nhỏ, bản còn chơi đủ, chúng còn trẻ, cần trẻ con gấp như gì?” Giọng của Trần Kỵ hết sức nghiêm túc, “Hơn nữa, cảm thấy trẻ con đối với chúng , cũng tính là cần thiết, cảm thấy một cuộc hôn nhân chỉnh nhất định cần con.”

 

Chu Phù nắm chặt lòng bàn tay, uất ức bất chợt xông lên đầu: “ chúng ?”

 

Trần Kỵ khẽ vuốt má cô: “Anh cảm thấy chuyện chúng thể suy nghĩ kĩ càng.”

 

“Trần Kỵ!” Cô gái nhỏ nhíu mày, há miệng mấy , nên lời , suy nghĩ một chút, cô nhịn , “Anh … Không thích em lắm… Cho nên quá nhiều ràng buộc với em …”

 

Chu Phù lời , vẻ mặt đàn ông cũng khó coi: “Em em đang ?”

 

Hai đây ở bên từng cãi . Thời gian lâu, tính tình Chu Phù nuông chiều càng thêm nhõng nhẽo, giọng điệu nặng nề cô , biểu cảm trầm một chút cũng thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-luon-o-day/chuong-293.html.]

 

Thấy thế, uất ức trong lòng trong nháy mắt đạt tới đỉnh điểm, cô gái nhỏ xoay xuống giường, xỏ dép lê giả bộ ngoài phòng.

 

Trần Kỵ chút suy nghĩ, lập tức đuổi theo, cầm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, giọng mang theo chút nghiêm túc: “Đêm hôm khuya khoắt, em ?”

 

Lúc trong lòng Chu Phù kìm nén bực bội, giận dỗi : “Không gặp , em ngoài bình tĩnh một chút.”

 

Đầu lưỡi Trần Kỵ đẩy đẩy gò má, đường cong cằm căng lên: “Trở về cho .”

 

Chu Phù bĩu môi, ngẩng đầu.

 

“Muốn cút cũng là cút , ai với em rằng cãi em ngoài bình tĩnh chứ?”

 

“Hả?” Chu Phù nhất thời kịp phản ứng, uất ức ngước mắt .

 

Chỉ thấy Trần Kỵ nhẹ nhàng buông cổ tay cô , tiện tay cầm một chiếc áo khoác lên , giả bộ ngoài.

 

Lần đổi là Chu Phù luống cuống: “Anh, ?”

 

“Không em bình tĩnh ? Không thấy , cút ngoài một lát.” Người đàn ông ở ngoài cửa, nhịn dặn dò, “Tự ở nhà , cô gái nhỏ đừng chạy loạn một , thấy .”

 

Chu Phù mơ màng gật đầu, thấy thật xoay , nhỏ giọng hỏi: “Vậy rời nhà trốn ?”

 

Trần Kỵ thẳng thắn “Ừm” một tiếng.

 

Chu Phù tiến lên một bước: “Vậy bỏ nhà ?”

 

“Đi ga ngầm một lát.”

 

Chu Phù “Ồ” một tiếng: “Vậy còn ?”

 

“Nhiều nhất một tiếng chắc chắn sẽ trở .”

 

Chu Phù cắ n môi, hỏi: “Vậy… Anh mang t.h.u.ố.c lá rượu gì đó …”

 

“Không cần .” Trần Kỵ , “Anh bỏ hết .”

 

“Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho , bình tĩnh xong sẽ lên, lén , thấy ?”

 

Chu Phù: “Dạ…”

Loading...