Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Anh Luôn Ở Đây - Chương 263

Cập nhật lúc: 2025-02-26 04:41:44
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Phù dở dở , Phương Hân và Đơn Đình Đình vẫn như cũ rụt tay .

 

Không lâu , xe Trần Kỵ tới đón đúng giờ xuất hiện ở cửa nhà hàng.

 

Rõ ràng chuẩn tâm lý lâu, nhưng trong nháy mắt thấy Chu Phù mặc lễ phục nhỏ , Trần Kỵ vẫn nhịn cảm động.

 

Bữa tiệc , đại đa đều hướng về cái tên Trần Kỵ mà đến, Trần Kỵ sẽ nể mặt tham dự, nhận lời mời đến đây từng .

 

Không ai mượn cơ hội để bắt chuyện vài câu với ông lớn trong nghề như Trần Kỵ.

 

mà chỉ là khi sân bao lâu, đủ loại lời đồn đãi về bên cạnh Trần Kỵ thêm một phụ nữ, nhanh chóng ở trong bữa tiệc truyền .

 

, phụ nữ mà ông lớn đêm nay nắm c.h.ặ.t t.a.y buông là vợ  trong nhà.

 

Cũng , phụ nữ bọn họ từng gặp mặt ở Phù Trầm một , là thực tập sinh mới công ty đến một năm.

 

Cũng thực tập sinh chính là vợ.

 

Thật thật giả giả, xôn xao, nhất thời gợi lên sự tò mò cực lớn của những từng tận mắt chứng kiến ở đây.

 

Không ít lặng lẽ tìm kiếm bóng dáng Trần Kỵ sàn nhảy, cuối cùng thấy đàn ông mặc âu phục và giày da với hình cao lớn, rắn rỏi , từ bưng chén thuốc, canh giữ bên cạnh thực tập sinh nhỏ Phù Trầm trong truyền thuyết , quan tâm cẩn thận đút từng thìa thuốc Đông y.

 

Biểu cảm mặt cô gái nhỏ ấm ức yếu ớt, dường như còn quá cảm kích, lấy những lời để chặn : “Anh cần em chịu khổ mà…”

 

Người đàn ông cách nào với cô, chỉ thể nhẫn nại dỗ dành cô: “Một thìa cuối cùng, uống xong ăn kẹo.”

 

Khi uống xong thìa cuối cùng, Trần Kỵ đút miệng cô một viên kẹo dâu tây ngọt ngào.

 

Rồi đó dậy, đưa tay cầm cổ tay mảnh khảnh của cô gái nhỏ: “Đi thôi, dẫn em đến một nơi.”

 

Chu Phù chớp mắt, cũng hỏi nhiều, ngậm kẹo lời dắt .

 

Hai xuyên qua sàn nhảy, dọc theo đường , ánh đèn cũng dần dần mờ .

 

Sau khi tia sáng cuối cùng biến mất hầu như còn, Trần Kỵ dứt khoát ôm Chu Phù lòng, tiếp tục về phía .

 

Không qua mấy phút, Chu Phù chỉ cảm thấy đặt một cái ghế mềm mại.

 

Đợi khi ánh sáng từ đỉnh nơi đó chiếu xuống, Chu Phù mới phát hiện giờ phút đang trình diễn ghế đàn dương cầm giữa sảnh.

 

Trước mặt là một cây đàn dương cầm.

 

Chu Phù ngửa đầu về phía Trần Kỵ theo bản năng.

 

Người đàn ông nhếch khóe môi: “Không em thích đánh đàn mặt nhiều , thích nhiều chằm chằm ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-luon-o-day/chuong-263.html.]

Chu Phù gật đầu.

 

Trần Kỵ , điều cũng nghĩa cô là chơi đàn dương cầm từ tiểu học, trong lòng bao giờ giấc mơ biểu diễn một bài hát ở phòng trình diễn.

 

“Cái đàn cho một , đàn cho một , ?”

 

Anh cô gần chín năm và bao giờ thật sự cô chơi dương cầm một .

 

Người đàn ông hừ một tiếng: “Chờ em đàn xong, cũng đàn cho em một , gần đây mới học một bài.”

 

Chu Phù rời mắt, hai tay đặt phím đàn đen trắng do dự thật lâu, cuối cùng ngón tay xanh nhạt chậm rãi hạ xuống, tiếng đàn du dương theo đó vang lên.

 

Bài hát kết thúc, giấc mơ thành hiện thực.

 

Cô gái vẫn lấp lánh như cũ, bao giờ kém hơn quá khứ.

 

Người đàn ông lười biếng tới bên cạnh cô, sát ghế đàn dương cầm.

 

Tiếng đàn phối hợp với giọng trầm khàn của đàn ông, vờn quanh bên tai Chu Phù.

 

“so keep your head up princess fore your crown falls”

 

(Công chúa mến, hãy ngẩng cao đầu, đừng để vương miện rơi)

 

“one day you’ll find your way back to the start”

 

(Một ngày nào đó, em sẽ trở nơi giấc mơ bắt đầu)

 

“one day you’ll live in your dreams”

 

(Một ngày nào đó, thứ trong giấc mơ sẽ trở thành hiện thực)

 

Trong tiếng hát nhạt nhẽo của Trần Kỵ mang theo chút khàn khàn đặc biệt, vô cùng khó .

 

Sau khi mấy câu hát kết thúc, đàn ông từ ghế đàn dương cầm dậy, trong tay từ lúc nào thêm một hộp nhung màu đen đậm.

 

Trần Kỵ lui về phía hai bước, cách Chu Phù một , đó nghiêm túc quỳ một gối mặt cô, khóe môi cong nở nụ : “Không công chúa yêu của , trong mơ .”

 

“Ông đây quan tâm em , nhất định .” Anh vẫn như cũ tỏ vẻ lưu manh.

 

Chu Phù nhịn nén nước mắt tiếng.

 

“Em cưới ? Anh thể biến tất cả giấc mơ của em thành hiện thực.” Ánh mắt đàn ông kiên định, lặp lời từng với cô, “Đời cần gì nhiều lắm, chỉ cần em làm vợ , chỉ cần công chúa yêu của vĩnh viễn cao quý khó mà với tới.”

 

Chu Phù lúc nên lời, hốc mắt kìm nén mà đỏ lên, chỉ thể gật đầu, tùy ý để đeo chiếc nhẫn vặn tay .

 

Sau một lúc lâu, cô mới tìm giọng của , chỉ là vẫn nhữ cũ mang theo tiếng nghẹn ngào, giọng mũi cũng nghèn nghẹn: “Anh làm gì , đăng ký kết hôn lâu như …”

Loading...