Đồ đạc cần sắp xếp, bộ đều đóng gói kĩ càng.
Va li Chu Trì xách giùm, tay của xách cái túi mua sắm nhồi nhét đủ thứ đồ. Giang Tùy chỉ mang cái cặp xách của cô, theo bên cạnh .
Đi khỏi khu nhà trọ, ở đường đợi taxi, vội vàng về nhà kịp giờ ăn cơm.
Tri Tri cửa nhòm ngó từ sớm, thấy hai họ thì vội vã chạy đến nghênh đón, nịnh nọt cầm lấy va li, Giang Tùy chợt phát hiện uốn một vài cọng tóc!
Tóc của vốn dĩ vàng sẵn , bây giờ càng ngày càng giống con sư sử hơn nữa.
Giang Tùy kinh ngạc.
Chỉ là qua một năm mới thôi mà……
Vì mà cháu nhà hẹn cùng tóc ?
Cô hỏi nhỏ Chu Trì: “Đầu tóc của nó…….Dì Chu thấy .”
Chu Trì ừm một tiếng, : “Nhìn thấy , dặn nó ngày học cắt.”
“Ta thật tình mà.” Giang Tùy chút cạn lời, “Nó mới mấy tuổi thôi mà tóc , đây còn từng nào mà.”
“Cậu kiểu nào?” Chu Trì bật , “Tóc uốn to?”
“….. chỉ tùy miệng thôi.”
“Cậu cần .” Chu Trì cô, , “như là .”
Bữa cơm đầu tiên khi về nhà thật thịnh soạn khác thường, dì Đào nhiều món ăn, dường như bổ sung cho Giang Tùy thêm một bữa cơm tất niên .
Mặc dù chỉ mấy họ ăn cơm, nhưng mà bầu khí hòa hợp, hiếm khi mà Tri Tri thể ăn cùng một bữa cơm đàng hoàng, vui vẻ cùng với nhỏ, ăn hiếp, càng cảm thấy Giang Tùy chính là vị cứu tinh đắc lực của .
Quả nhiên, trong nhà vẫn nên một bà chị ở bên cạnh thì sẽ hạnh phúc.
Ăn cơm xong, Giang Tùy sắp xếp những món quà mang về đây, lấy đôi giày giữ ấm mang xuống lầu đưa cho dì Đào, lấy nguyên một bộ dụng cụ học tập đưa đến phòng của Tri Tri.
Vốn dĩ Tri Tri vô cùng mong đợi quà tặng của cô, nhưng thấy những thứ đó thì cảm thất thất vọng lạ thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-63-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
“Có chuyện gì ?” Giang Tùy , “Bộ dùng , dành mua cái hộp bút nhiều, đều là những đứa con trai chừng tuổi như em.”
Tri Tri thở dài: “Nào, đến đây em tính cho chị , chị em chúng bốn năm nay, chị tặng cho em một bộ ngữ pháp tiếng Anh mới, nguyên ba bộ bài văn mẫu, còn cái gì mà “Bí mật Toán học”, còn cặp xách, sổ ghi chép, bút máy, d.a.o gọt bút……” Càng nghĩ đến càng ko thể nào vui nổi, “Em chị , chị cứ mong chờ em thi Trường Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh , đến lúc nào mới thể tặng em những thứ liên quan đến học tập ?”
Giang Tùy cạn lời.
“Vâng.” Cô lôi từ trong túi một bao lì xì đưa cho .
Mắt của Tri Tri lập tức sáng lên, “Tiền mừng tuổi hả.”
Cậu đếm lui đếm tới, vẻ cũng ít .
Giang Tùy : “Không xài lung tung đấy.”
“Yên tâm . Em nghèo đến mức mà còn dám xài lung tung ?” Tri Tri vui mừng phấn khởi, mỗi lúc vui thì chạy nhảy lung tung, miệng mồm nịnh nọt, “Chị, em bao giờ gặp ai như chị hết, xinh xắn còn hiền từ dịu dàng, nhưng đó cũng chẳng xem là gì, mấu chốt là chị thật nhiều tiền còn hào phóng nữa chứ, ai mà rể của em chắc là phúc lắm. Vậy thì chị đợi em một lát nha, em mua khoai lang nướng cho chị!”
Đầu tóc uốn cong của nhanh như chớp chạy khỏi cửa.
Giang Tùy buồn bóng dáng của : “Thật tình vẫn giống con sư tử con.”
Suy nghĩ một lúc cô về phòng lấy cái hộp màu trắng ở bàn, lên lầu tìm Chu Trì.
Cửa phòng khóa, đang mở hé .
Giang Tùy gõ cửa, bên trong tiếng vọng : “Vào .”
Giang Tùy mở cửa một nửa, thấy đang sàn nhà, lưng dựa ghế sô pha, cái bàn bên cạnh một vài vỏ kẹo.
Cũng một thời gian Giang Tùy mới căn phòng , thời gian tết vì cô luôn né tránh , nên bây giờ mới phát hiện đổi cách trang trí trong phòng, giường đẩy phía trong cùng, áp sát tường, bàn học dịch chuyển một chút, gian giữa phòng trở nên rộng rãi hơn, thoáng đãng hơn nhiều.
Giang Tùy vẫn ngoài cửa , tay cầm cái hộp giấu ở lưng.
“Đứng đó gì ?” Hắn dịch qua một bên, tạm thời tắt ti vi, lấy một cái đệm m.ô.n.g đặt ngay bên cạnh, lấy tay vỗ mấy cái lên nó.
Giang Tùy cởi dép , mang tất đến ở vị trí mà chỉ.
Chu Trì kéo tấm mền bên cạnh chân đắp lên chân của Giang Tùy thì thấy cái hộp trong tay của cô.