Anh Là Thành Trì Của Em - Chương 175: Nam Thần Trong Sổ Vẽ Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-08-14 02:33:08
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

……

Lúc trần truồng như mà dính chặt lấy , cả hai chút run rẩy.

Chợt trong nháy mắt, Giang Tùy chút tỉnh , tay của Chu Trì dần đưa xuống phần liền cô giữ . Chu Trì sửng sốt, hành động hấp tấp đấy lập tức dừng , khuỷu tay chống lên,cách một cách với cơ thể cô, đôi lông mày đen kịt, đôi mắt run rẩy, dần dần, khóe mắt bắt đầu ửng đỏ, qua một lúc , đầu óc ảm đạm gục xuống, kê vai cô.

Hắn tiếp tục hành động đang còn dang dở nữa.

Nửa phút qua , vai của Giang Tùy dần dần nóng ướt át.

Run rẩy vài giây, Giang Tùy đưa tay lên phía , sờ thấy đôi mắt ướt đẫm của .

Chu Trì bắt ngón tay của cô, đưa mặt sang chỗ khác, vùi trong chăn.

Căn phòng chợt yên tĩnh.

Im lặng một hồi lâu, Giang Tùy nhẹ nhàng hôn cổ của .

Chu Trì mặt sang, đôi mắt sưng đỏ cô, đôi mắt run run.

“A Tùy……” Giọng nặng trĩu kìm xuống. Cứ như mà gọi cô một tiếng, thật sự thể nào kiềm chế nữa, phản ứng rõ rệt, khó chịu đến mức chau cả mày.

Giang Tùy ôm chầm lấy .

Dường như còn quan tâm rằng xa bao lâu, luôn một mà từ đầu đến cuối đều là điểm yếu của bạn.

Có lẽ là vì mất hòa hợp nên khiến lí trí của con còn tỉnh táo, dễ dàng thể nào khống chế bản , dẫu , ai cũng thể nào kiềm chế .

Chiếc đèn ngủ lờ mờ, thể hai con giường đang cuộn chặt .

……

Sáng sớm hôm , lúc Giang Tùy tỉnh dậy, trời sáng .

Bức rèm màn khép kín, trong khe hở soi một tia ánh sáng mặt trời nhỏ. Giang Tùy hoảng hốt thêm một lúc nữa, ý thức dần dần trở , nghĩ đến bản đang ở chỗ nào, trong vài giây ngắn ngủi, nhịp tim của cô đập nhanh dữ dội.

Quay mặt sang, cô ngắm đàn ông bên cạnh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-175-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]

Hắn ngủ say, nửa khuôn mặt đang ghì chặt gối, đôi mắt nhắm chặt, thở nhẹ nhàng, còn mùi vị của rượu nữa, cả khuôn mặt và da cổ của đều còn đỏ như nữa, đôi môi cũng nhạt màu hơn, còn giống như đêm qua nữa, đang ngủ thoải mái.

Giang Tùy chăm chú một hồi lâu, ngón tay đưa lên, sờ mặt , nhưng cùng thì dừng ngay bên má của .

Đầu óc rối loạn, cô chẳng logic, chẳng trình tự mà suy nghĩ nhiều.

là hoang đường lắm ?

thể thừa nhận rằng, rượu thể nào trở thành viện cớ , bởi vì cô vẫn những lúc tỉnh táo và ý thức .

Yên tĩnh một lúc lâu, Giang Tùy nhẹ nhàng dậy, nhặt áo quần của cô lên, nhẹ nhàng bước chân phòng vệ sinh mặc .

Soi gương, cô thấy những vết tích , đưa tay lên sờ bên trái cổ, ở đấy một vết đỏ dễ thấy. Cô vuốt tóc sang để che .

Mặc áo quần xong, Giang Tùy , dựng chiếc bàn nghiêng , một ở sô pha một lúc, tấm thảm nhăn nhúm hỗn độn càng khiến thứ đêm qua càng rõ ràng.

Giang Tùy nhặt điện thoại tấm thảm lên, thấy tin nhắn mà Tri Tri gửi đến.

“Chị, hôm nay em rảnh, đến chị chơi nha. Bây giờ em mang canh đến chỗ , đúng tám giờ rưỡi sẽ đến thấu nhà chị, cho chị bữa ăn sáng yêu thương do dì Đào tự tay lấy!”

Bây giờ sắp đến bảy giờ.

Giang Tùy hướng sang bên giường , do dự một lúc cầm lấy áo khoác ngoài, đến đầu ngõ thì taxi, khi khu nhà ở, Giang Tùy đến tiệm thuốc bên cạnh.

Tám giờ rưỡi, quả nhiên Tri Tri đến đúng giờ, Giang Tùy tắm xong, đầu tóc vẫn sấy xong thì liền thấy tiếng gõ cửa. Cô đặt máy sấy tóc xuống, bước đến mở của, Tri Tri đang xách một chiếc hộp giữ đồ ăn giữ nhiệt nhưng đang sách đồ quý , lắc lắc mặt cô: “Xem !”

Giang Tùy nở nụ : “Vào .”

“Chị cũng chả cảm động tí nào cả, hôm nay em cố gắng dậy sớm đấy!” Tri Tri phòng, đặt hộp đồ ăn lên bàn ăn, Giang Tùy, “Chị, bây giờ chị mới ngủ dậy ?”

Giang Tùy ậm ờ ừm một tiếng.

Tri Tri liếc băng dán ở cổ cô, thấy chút kì lạ, chỉ , “Chị, chỗ của chị ?”

“Bị xước da.” Giang Tùy cố gắng giả vờ bình tĩnh mà trả lời một câu, rót cho một ly nước mang đến, hỏi: “Hôm nay em cũng nghỉ ? Không là cuối tuần cũng đến công ty ?”

“Không thích .” Tri Tri chẳng hề quan tâm mà , “Vốn dĩ em chỉ là giả một thực tập sinh thôi mà, đến chừng đấy là , nhỏ của em gây khó khăn cho em. Chị điều em đến bộ phận thị trường gì đó , cố tình em mệt c.h.ế.t đây mà.” Kể khổ xong, đôi lông mày nhếch lên, chút bộ dạng khôi phục đôi mắt như cũ , “ mà tối qua em , hôm nay từ sáng sớm Quảng Châu , lúc nhất định sẽ ở công ty , bằng thì em nào dám chuồn chạy chứ? Bị bắt thì là tự tìm con đường c.h.ế.t ?”

Loading...