Cô cúi đầu gõ một tin nhắn trả lời: đến đây nữa, thể là tìm chỗ , thư viện cũng do mở , chúng cũng thể đuổi , đúng ?
Tin nhắn gửi , cô đầu sang bên trái, Chu Trì cầm điện thoại, mím môi, bỗng nhiên đầu , ánh mắt cũng sang.
Giang Tùy nở nụ , tiếng: Nhanh sách .
Chu Trì thả điện thoại xuống, lật tờ đề môn toán , nửa tiếng đồng hồ, lấy ghế đẩy sang gần Giang Tùy một chút, hỏi cô một câu hỏi.
Giang Tùy cho xem, nhỏ tiếng giảng cho hiểu.
Trần Dịch Dương đối diện liếc bọn họ, ánh mắt khó hiểu.
Buổi trưa, Chu Trì ngoài mua đồ ăn trưa, Giang Tùy ở khu vực nghỉ ngơi trong thư viện đợi , trong tay cầm bảng từ vựng tiếng Anh để xem. Trần Dịch Dương ăn cơm xong trở , đến : “Chăm chỉ đến ? Cơm cũng ăn luôn?”
Giang Tùy ngẩng đầu, chút ngại ngùng: “Không , đang đợi cơm, việc gì nên xem một chút.”
“Chưa đến năm tháng nữa là thi đại học , căng thẳng ?”
“Cũng căng thẳng.” Giang Tùy , “Thành tích của định, cho nên yên tâm cho lắm.”
Trần Dịch Dương hỏi: “Cậu thi trường nào, là thành phố nào ?”
Giang Tùy lắc đầu, “Vẫn nghĩ xong, thì , chắc là thủ đô nhỉ?”
Không cần nghi ngờ gì, với thành tích của , nhất định sẽ chọn hai trường Đại học nhất đó .
Trần Dịch Dương gật đầu, thừa nhận những lời cô , “Nếu gì bất trắc, chắc là . Thật , luồng khí học thuật ở thủ đô là nhất, cảm thấy cũng phù hợp với . Ở đấy trường đại học nhiều, thể suy nghĩ một chút.”
Giang Tùy gật đầu, “Ba đây cũng từng như , đây đến đấy , thích ứng với thời tiết cho lắm, hình như quá hanh khô.”
“ là như .” Trần Dịch Dương , “ mà quen thì cả thôi.” Dừng một lúc, hỏi, “Việc chọn trường, cần suy nghĩ đến ý kiến của nhà ?”
“Không cần , ba của quản đến chuyện , nhưng mà……” Mắt của Giang Tùy liếc về phía đằng , , “ mà hỏi đến ý kiến của bạn trai nữa, chúng định đến cùng một nơi.”
Lúc câu , tim cô đập mạnh hơn nhiều đến thể tự nhiên nổi.
Chu Trì cầm cái túi đến, sắc mặc bình thường, nhưng miệng vẫn để lộ tâm trạng.
Hiển nhiên, “bạn trai” cái từ lấy lòng nhiều.
Trần Dịch Dương thêm gì, gật đầu với Giang Tùy khỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-119-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Chu Trì đặt túi xuống, lên cái ghế cao bên cạnh, ánh mắt sang Giang Tùy, “Nói cái gì ?”
“Cậu còn hỏi ?”
“Không thấy.” Ý trong mắt của Chu Trì dần lộ , hai tay mở túi ni lông giúp cô, một phần cơm thịt bò đưa đến mặt cô.
Thơm quá.
Mắt của Giang Tùy sáng lên, “Thoạt vẻ ngon.”
“Ăn nhiều .”
Chu Trì tự ăn phần còn , gắp vài miếng thịt bò bên đưa cho cô.
Giang Tùy thích ăn thịt bò, thích ăn trứng chiên, thích ăn khoai lang nướng…… Những thứ vụn vặt hình như đều nhớ hết.
Ăn cơm một nửa, Giang Tùy hỏi: “Cậu đến học ở trường Đại học nào?”
“Chỗ nào cũng .” Hắn ngẩng đầu, nghĩ cũng nghĩ, , “Cậu chọn .”
Vừa bắt đầu học kì mới, thời gian cứ thế mà chạy nhanh hơn gấp mười .
Có lúc sẽ cảm thấy: “Ý, mới khai giảng hôm qua đó .”
mà cái bảng đen phía lớp bắt đầu đếm ngược thời gian một trăm ngày.
Từ đó, những cuộc khảo sát năng lực càng ngày càng nhiều, một mô hình kiểm tra liên hồi, khảo sát trong khu vực, khảo sát trong thành phố, khảo sát tám trường,…… Cảm nhận lớn nhất của Giang Tùy là, bút mực cứ hết cây đến cây khác, nhưng cô vì chuyện mà lo lắng, từ khi cô mực của loại bút nào dùng trở , Chu Trì liền mua nguyên hộp mang về.
Trong những ngày tháng cách kì thi đại học càng gần, Giang Tùy càng bỏ qua những tiến bộ cùng những đổi từ từ của Chu Trì.
Lúc chỉ còn hai tháng, thường suốt đêm ngủ, lấy tiếng Anh, ngữ văn từ tạm trở tiến đến những vị thứ cao dần trong lớp, tổng thành tích từ vị thứ mười, đến vị thứ tám, đến thứ năm, thứ tư…… Cuối cùng đợt thi cuối cùng, vô cùng kì diệu, với Giang Tùy cùng chung một điểm , cùng xếp vị trí thứ hai trong lớp.
Ở Nhị Trung, với thành tích , thi những trường thuộc top 10 cả nước dường như chẳng vấn đề gì nữa.
Rất nhanh, thời gian đếm ngược còn 6, 5, 3…..
Trước kì thi đại học nghỉ ngơi hai ngày.
Ngày 7, 8 tháng 6 năm 2009, hai ngày đó thì kì thi đại học kết thúc.