“Cô đoán đúng rồi.” Tào Quan Lâm nói, anh ta lấy hai tấm danh thiếp từ trong cặp công văn đưa cho Cố Tây Khê và Tạ Thanh Từ: “Hai người có muốn làm một thẻ tập không? Thẻ tập của chúng tôi hiện đang có chương trình khuyến mãi, một năm chỉ ba nghìn.”
Cố Tây Khê và Tạ Thanh Từ hoàn toàn không hứng thú.
Cố Tây Khê đặt danh thiếp xuống: “Hai chúng tôi không có ý định này.”
“Vậy thì hai người không đúng rồi.” Đối với sự từ chối rõ ràng của Cố Tây Khê và Tạ Thanh Từ, Tào Quan Lâm không hề lùi bước, ngược lại anh ta càng hăng hái, nhiệt tình nói: “Xã hội hiện đại không chỉ cạnh tranh về sự nỗ lực, mà còn là sức khỏe cơ thể của cô. Nếu không có một cơ thể khỏe mạnh, làm sao có thể phấn đấu được? Nói như cửa hàng thú cưng này của hai người, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày đều phải mở cửa, vậy thì không nên làm thẻ tập thể hình để tìm thời gian rèn luyện sao. Tôi nói cho hai người biết, bây giờ người c.h.ế.t đột ngột rất nhiều.”
Cố Tây Khê vốn định từ chối khéo léo là xong.
Nhưng không ngờ người này lại dùng lời lẽ đe dọa như vậy.
Cô không vui, liếc nhìn Tạ Thanh Từ.
Hai người nhanh chóng trao đổi ánh mắt.
Tạ Thanh Từ lập tức hiểu ý.
Anh nói: “Thẻ tập thể hình này đáng để cân nhắc, đúng rồi, anh xưng hô thế nào?”
“Gọi tôi là lão Tào là được.” Tào Quan Lâm nói, anh ta vô cùng phấn khích, chẳng lẽ hôm nay sẽ làm được hai đơn sao?
“Lão Tào này, anh xem anh nuôi chó rồi, bình thường anh bận rộn công việc như vậy, có thời gian tắm rửa, cắt móng, làm đẹp cho chó không?” Tạ Thanh Từ nói.
Tào Quan Lâm nhíu mày: “Chỉ nuôi một con chó, có cần thiết không?”
“Tất nhiên là cần thiết rồi.” Cố Tây Khê nghiêm túc nói: “Anh nghĩ xem, anh nuôi một con chó, bình thường anh dắt chó đi dạo, có phải sẽ có rất nhiều người nhìn con ch.ó của anh không?”
“Đúng là như vậy.” Tào Quan Lâm nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-hau-xuyen-vao-tieu-thuyet-lam-phao-hoi/chuong-183.html.]
“Vậy thì đúng rồi.” Cố Tây Khê vỗ tay: “Anh nghĩ xem, những người làm nghề tiếp thị như anh quan trọng nhất là hình ảnh nhưng trong xã hội hiện nay, anh không thể chỉ quan tâm đến hình ảnh của mình, mà còn phải quan tâm đến hình ảnh của con ch.ó của anh. Anh nghĩ xem, anh dắt chó đi dạo, người ta nhìn thấy, ôi, người này trông cũng được nhưng nhìn con ch.ó kia, ôi chao, sao lại bẩn thỉu thế này? Nếu người nào để bụng, họ sẽ nghi ngờ anh ngược đãi chó. Như vậy, ai dám tin anh, ai dám mua thẻ tập thể hình của anh.”
Tào Quan Lâm suy nghĩ một chút, hình như cũng có chút đạo lý.
Khán giả không nỡ nhìn thẳng.
~ Anh bạn chạy nhanh đi, nếu không chạy, người móc tiền ra sẽ là anh đấy.
“Vậy tôi về suy nghĩ lại chuyện này.” Tào Quan Lâm do dự nói.
“Anh còn suy nghĩ gì nữa, chỗ chúng tôi chính là cửa hàng thú cưng.” Cố Tây Khê nói, cô quay sang hỏi Tạ Thanh Từ: “Lão Tạ, gần đây chúng ta có chương trình khuyến mãi không?”
“Có chứ, thẻ tháng 500, có thể tắm cho chó ba lần, bao gồm cắt lông, cắt móng và làm đẹp.” Tạ Thanh Từ nói: “Vừa hay hôm nay là ngày cuối cùng rồi.”
“Đắt thế sao?” Tào Quan Lâm đau lòng trợn tròn mắt.
“Không đắt đâu.” Cố Tây Khê nói: “Anh nghĩ xem, con ch.ó của anh được chải chuốt sạch sẽ, đẹp đẽ, khi dắt chó đi dạo sẽ thu hút được bao nhiêu người, sau đó anh tiện thể giới thiệu thẻ tập thể hình của anh, chẳng phải tiền sẽ kiếm lại được sao.”
Quả thực là như vậy.
Tào Quan Lâm nghĩ, giá này cũng được, các cửa hàng khác tắm cho chó cũng phải hơn một trăm một lần, anh ta cắn răng, nghiến lợi, liền làm thẻ.
“Cảm ơn anh đã ủng hộ chúng tôi.” Cố Tây Khê lấy thẻ đưa cho Tào Quan Lâm.
Tào Quan Lâm nhận lấy, tùy tiện nói: “Cảm ơn gì chứ, tôi còn phải cảm ơn hai người đã nhắc nhở tôi, sau này nếu tôi kiếm được nhiều tiền, chắc chắn sẽ quay lại ủng hộ hai người.”
“Thật sao, vậy thì cảm ơn anh quá.” Cố Tây Khê cười rạng rỡ.
Tào Quan Lâm nhìn mà có chút rung động, cô gái này thật sự rất xinh đẹp.
Anh ta mơ mơ màng màng cầm ô rời khỏi cửa hàng thú cưng.